
Nghề báo
"Kỹ nghệ chế biến món ăn" của phóng viên nghị trường
Submitted by nlphuong on Fri, 13/12/2013 - 15:35Với phóng viên theo dõi nghị trường, nhắc đến chuyện bếp núc, họ có hàng tá chuyện để nói nhưng vấn đề áp lực công việc luôn là điều được nhắc đến đầu tiên.
Kỳ họp thứ 6 QH khóa XIII - kỳ họp dài nhất với 33 ngày làm việc - vừa khép lại. Với phóng viên theo dõi nghị trường, nhắc đến chuyện bếp núc, họ có hàng tá chuyện để nói nhưng vấn đề áp lực công việc luôn là điều được nhắc đến đầu tiên.
![]() |
Câu chuyện thủy điện làm nóng hành lang nghị trường, khi cánh phóng viên "quây" Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải để hỏi tình hình, ngay sau khi ông vừa thị sát rốn lũ miền Trung trở về.Ảnh: Lê Anh Dũng |
Độc giả là trọng tài
Vì áp lực và tầm quan trọng của công việc nên các phóng viên theo dõi nghị trường cứ đùa rằng: nếu coi việc đưa thông tin Quốc hội là một võ đài, thì các phóng viên nghị trường là các võ sĩ. Trên võ đài ấy, họ phải thi đấu với nhau, không có kẻ thắng người thua, nhưng sẽ thể hiện được đẳng cấp cao thấp. Trên võ đài ấy, tất cả mọi sự kiện đều đã có sẵn, trình độ, sự sắc sảo của các phóng viên được thể hiện qua các bài viết trên mặt báo và độc giả chính là trọng tài.
Là trọng tài nên bạn đọc thường đòi hỏi rất cao ở các kỳ Quốc hội. Là người theo dõi nghị trường nhiều năm, Nhà báo Nghĩa Nhân – báo Pháp luật TP. Hồ Chí Minh tâm sự: Áp lực đầu tiên chính là việc đảm bảo tính thời sự của các sự kiện. Trong bối cảnh công nghệ thông tin phát triển như vũ bão hiện nay, cuộc đua thông tin giữa các phóng viên theo dõi Quốc hội không phải là theo giờ, mà theo phút, thậm chí tính bằng giây. Phóng viên theo dõi thời sự Quốc hội tuy được tiếp cận với nguồn thông tin vô cùng phong phú, nhưng lại gặp áp lực về chuyện chất lượng bài vở. Các phóng viên nghị trường thường làm việc theo nhóm với bộ câu hỏi phỏng vấn cơ bản nhất, chỉ cần có mic, ghi âm là đã hoàn thành công việc và sản phẩm gần như là của chung. Thế nên không khó phát hiện ra, trên các tờ báo thông tin cứ na ná nhau. Điều quan trọng để làm nên những bài viết sắc sảo theo tôi chính là ở các bài bình luận. Tôi thấy báo chí quốc hội hiện nay hơi ít bài bình luận vì chủ yếu tường thuật phản ánh chứ chưa có nhiều những góc nhìn chuyên sâu. Kỳ Quốc hội này tôi rất ấn tượng với các bài viết mang đậm chất bình luận, có chính kiến và rất sắc sảo của tờ Vneconomy. Có những bài viết như thế thì mới cá tính, sự am hiểu và kinh nghiệm. Thế nên để làm “tròn vai” của một phóng viên nghị trường thực sự không dễ dàng gì.
Đúc kết lại kinh nghiệm làm nghề, một số nhà báo cho rằng: Để có một bài viết tốt về nghị trường, làm tròn vai của một phóng viên nghị trường thì ngay từ đầu bước chân vào Quốc hội, anh phải theo dõi thật kĩ từ các báo cáo đến các buổi chất vấn và trả lời chất vấn của các Bộ trưởng. Từ đó lựa chọn vấn đề đặc sắc nhất. Người phóng viên tận tụy theo dõi và am hiểu thì mới có thể lựa được những vấn đề quan trọng nhất trong mỗi kì họp, mới có được những “món ăn ngon” cho độc giả của mình.
Dễ tính với chính mình thì khó có được bài hay
Quả thực, trong con mắt của người làm nghề, phóng viên được theo dõi nghị trường dù rất áp lực nhưng lại “oai” và luôn được ngưỡng mộ. Họ được gặp gỡ, tiếp xúc, trao đổi với các đại biểu, những người giữ trọng trách trong bộ máy Nhà nước từ Trung ương tới cơ sở- điều mà bình thường phóng viên khác rất khó có cơ hội. Thế nên trong câu chuyện làm nghề, các phóng viên thường hay nói đến nghệ thuật, kỹ năng để phỏng vấn được các chính khách. Câu chuyện của nhà báo Võ Văn Thành- báo Tuổi trẻ- đầy thú vị rằng: Ðể có một bài phỏng vấn độc quyền, người phóng viên phải sáng tạo trong cả cách tiếp cận đại biểu. Một câu chuyện đã trở thành giai thoại trong giới phóng viên nghị trường, đó là việc nhà báo Huy Ðức thường tiếp cận đại biểu ở cửa toa lét để phỏng vấn. Có câu vè là “Huy Ðức tác nghiệp rất tài /Anh vào toa lét có bài đăng ngay”. Chúng ta nói nhiều về 20 phút giải lao bên hành lang Quốc hội, nhưng tác nghiệp của phóng viên nghị trường không chỉ có vậy, để có những bài phỏng vấn sâu phải hẹn gặp riêng được đại biểu thì mới có thời gian và không gian đầy đủ.
Nói đến các lịch hẹn riêng để phỏng vấn thì trong làng phóng viên nghị trường Lê Nhung – Vietnamnet được đánh giá rất cao. Với những tin bài nhanh đến chóng mặt, những bài phỏng vấn sắc sảo về các vấn đề chính trị, dân sinh của quốc gia sau mỗi kì họp Quốc hội đã được nữ nhà báo chia sẻ kinh nghiệm: Nhắc đến chuyện phỏng vấn, đối thoại với chính khách, nghị sỹ… tôi thấy điều đó không hề dễ dàng. Một phần vì họ là người rất bận rộn, phần là vì trong con mắt mọi người họ thường là người tầm cao hơn về chức vụ cũng như trình độ. Thậm chí họ là người kĩ tính trong khi làm việc. Là người trẻ thì điều đó càng khó khăn và là thách thức lớn. Họ rất kĩ tính. Họ có quyền như thế và họ xứng đáng được “kĩ tính”. Ở đây tôi muốn nói đến việc họ là người nắm thông tin, họ có trình độ cao và là chuyên gia trong lĩnh vực chính trị. Vì thế khi tiếp xúc với họ, áp lực rất lớn. Mình phải là người nắm vấn đề thật chắc, là người hiểu sâu sắc sự kiện. Phóng viên không đủ tầm để đối thoại thì không thể làm việc hiệu quả thậm chí chẳng thể tiếp cận được.
Mỗi thế hệ phóng viên làm Quốc hội có những thách thức khác nhau. Tuy nhiên, đòi hỏi chung là phải đưa đến tay bạn đọc những sản phẩm có chất lượng, đáp ứng được nhu cầu thông tin của độc giả. Có một bài viết tốt trước hết phụ thuộc vào chất lượng phóng viên, họ có lao tâm khổ tứ cho từng vấn đề, từng con chữ hay không? Làm hay đã khó, làm khác đi lại càng khó hơn, áp lực cạnh tranh là rất lớn. Và do đó dễ tính với chính mình thì khó mà có được bài viết hay, bài viết tạo sự khác biệt.
Hà Vân
Nguồn: Nhà báo và Công luận

Xét xử vụ án Dương Chí Dũng: Hạn chế tối đa phương tiện tác nghiệp của báo chí
Submitted by nlphuong on Thu, 12/12/2013 - 17:33Trước khi vào tòa, toàn bộ phương tiện tác nghiệp của nhà báo gồm máy ảnh, máy ghi âm, điện thoại, máy tính đều không được mang theo.
Có lẽ lâu lắm rồi, TAND TP.Hà Nội mới có những biện thắt chặt an ninh phiên tòa đến như vậy. Toàn bộ phóng viên báo chí đến đưa tin phiên tòa phải đăng ký tên, cơ quan báo từ trước để được phát thẻ vào phòng riêng, theo dõi vụ án qua màn hình tivi.
Chỉ có một số rất ít cơ quan báo chí được TAND TP.Hà Nội cấp thẻ vào phòng xét xử để tác nghiệp. Tuy nhiên, dù đã có thẻ riêng do TAND TP.Hà Nội cấp nhưng để được vào tòa, phóng viên vẫn phải trình thẻ nhà báo để lực lượng an ninh “so danh sách”.
![]() |
Bị cáo Dương Chí Dũng (giữa) và 9 bị cáo đồng phạm đứng trước vành móng ngựa. Ảnh: Doãn Tấn – TTXVN/vietnamplus.vn |
Trước khi vào tòa, toàn bộ phương tiện tác nghiệp của nhà báo gồm máy ảnh, máy ghi âm, điện thoại, máy tính đều không được mang theo, phóng viên chỉ được mang theo giấy, bút để ghi chép qua màn hình TV.
Trong sáng 12.12, HĐXX đã tiến hành phần thủ tục phiên tòa. Tất cả các 14 luật sư bào chữa cho các bị cáo đã có mặt đầy đủ.
Dương Chí Dũng có tới 3 luật sư, Mai Văn Phúc có 2 luật sư bào chữa. Các bị cáo đều được mặc quần áo xanh công nhân; tất cả trông rất khỏe mạnh, duy nhất chỉ có bị cáo Lê Ngọc Triện có vẻ yếu do mắc bệnh.
Sau khi kiểm tra căn cước của các bị cáo, các luật sư Nguyễn Văn Chiến, Nguyễn Thị Phúc – bào chữa cho bị cáo Lê Ngọc Triện; Ngô Ngọc Thủy – bào chữa cho bị cáo Dương Chí Dũng – đều đề nghị HĐXX cần phải triệu tập giám định viên đến tòa để xét hỏi, bởi theo các luật sư này thì căn cứ để buộc tội các bị cáo là bản giám định.
Việc phiên tòa thiếu giám định viên sẽ không có điều kiện thẩm tra, đối chất những căn cứ buộc tội đối với các bị cáo.
Phần còn lại trong buổi sáng, Viện KSND TP.Hà Nội thừa ủy quyền của Viện KSND Tối cao công bố cáo trạng buộc tội các bị cáo.
Theo S.Đà (Lao động)

TIME vinh danh Giáo hoàng Francis là nhân vật của năm 2013
Submitted by nlphuong on Wed, 11/12/2013 - 23:35(ICTPress) - Nhiều người cho rằng lựa chọn logic duy nhất cho nhân vật của năm 2013 của Tạp chí TIME là người tiết lộ các thông tin về An ninh Mỹ Edward Snowden.
(ICTPress) - Nhiều người cho rằng lựa chọn logic duy nhất cho nhân vật của năm 2013 của Tạp chí TIME là người tiết lộ các thông tin về An ninh Mỹ (NSA) Edward Snowden nhưng Tạp chí này đã chọn Giáo hoàng mới Francis làm nhân vật của năm 2013, người đã chỉ trích chủ nghĩa tư bản hiện đại.
![]() |
Hình ảnh Giáo hoàng Francis trên bìa Tạp chí TIME số ra ngày 23/12/2013 (Ảnh: TIME) |
Dưới đây là ý kiến của Nacy Gibbs, Trưởng Ban Biên tập Tạp chí TIME về lựa chọn nhân vật của năm 2013:
“Vào một thời điểm khi các giới hạn lãnh đạo được đánh giá ở quá nhiều nơi, thì danh hiệu nhân vật của năm nay được trao cho một người không quân đội hay không vũ trang, không vương quốc trong một vùng đất nhỏ hẹp ở Rome nhưng với sự giàu có bao la và sức mạnh của lịch sử ở đằng sau người này, để vượt qua thách thức. Thế giới đang ngày càng trở nên nhỏ bé hơn; tiếng nói của mọi người đang lớn hơn; công nghệ đang trở thành virus gây nghiện, do đó sự thuyết giáo của Giáo hoàng Francis là thấu tới các tận cùng thế giới. Khi Giáo hoàng ôm hôn khuôn mặt của một con người xấu xí hay chân của một phụ nữ Hồi giáo, hình ảnh này đã vượt xa khỏi biên giới của Thiên chúa giáo”.
Mai Nguyễn


Putin bất ngờ giải tán hãng thông tấn nhà nước Nga
Submitted by nlphuong on Tue, 10/12/2013 - 23:01Trong một sắc lệnh gây bất ngờ được đăng tải trên trang web của điện Kremlin hôm qua, ông Putin tuyên bố thay thế RIA Novosti bằng một hãng thông tấn mang tên Russia Today.
Tổng thống Nga Vladimir Putin vừa quyết định giải thể hãng thông tấn thuộc sở hữu nhà nước RIA Novosti, nhằm tạo dựng một hãng truyền thông mới có hiệu quả cao hơn.
![]() |
Trụ sở của hãng thông tấn RIA Novosti. Ảnh: RIA Novosti |
Trong một sắc lệnh gây bất ngờ được đăng tải trên trang web của điện Kremlin hôm qua, ông Putin tuyên bố thay thế RIA Novosti bằng một hãng thông tấn mang tên Russia Today (tạm dịch là Nước Nga ngày nay).
Hãng thông tấn mới sẽ do nhà báo, cũng là một người ủng hộ Kremlin, Dmitry Kiselev, đứng đầu. Tên của hãng thông tấn mới có thể gây hiểu nhầm, bởi nó trùng với tên của kênh thông tin tiếng Anh Russia Today cũng do chính phủ tài trợ, đang hoạt động.
Ngoài ra, đài phát thanh nhà nước Voice of Russia (Đài Tiếng nói nước Nga) cũng bị đóng cửa. Sắc lệnh trên của Tổng thống Putin có hiệu lực ngay tức thì.
Interfax dẫn lời Sergey Ivanov, chánh văn phòng điện Kremlin, cho hay, RIA Novosti đang được tái cơ cấu nhằm làm tăng giá trị kinh tế và mở rộng phạm vi hoạt động của nó.
Theo ông Ivanov, hãng thông tấn đang được giải thể này cần "sử dụng tiền công hợp lý hơn" và hoạt động hiệu quả hơn.
"Nga theo đuổi một chính sách độc lập và kiên quyết bảo vệ những lợi ích quốc gia. Không dễ gì để giải thích với cả thế giới, nhưng chúng tôi có thể và phải làm điều này", ông nói thêm.
Hãng thông tấn RIA Novosti thành lập vào tháng 6/1941, là một trong những hãng lớn trên thế giới, có phóng viên hoạt động trên 45 quốc gia và cung cấp thông tin bằng 14 ngôn ngữ.
Nói về sự giải thể, hãng nhấn mạnh trong một bản tin đăng trên website rằng, "đây là động thái mới nhất trong hàng loạt thay đổi của bối cảnh thông tin Nga nói chung, hướng đến thắt chặt sự quản lý của nhà nước trong lĩnh vực truyền thông". Trong khi đó, đài Tiếng nói nước Nga nêu quan điểm rằng đây là một cuộc sáp nhập.
Hiện chưa rõ bao nhiêu nhân viên sẽ còn được tiếp tục làm việc ở hãng. Một thư điện tử gửi tới các nhân viên của RIA Novosti thông báo "ủy ban tinh giản" đang làm việc, và kêu gọi nhân viên bình tĩnh.
Anh Ngọc
Nguồn: vnexpress.net

Nên bêu tên những kẻ "hôi bia" lên báo
Submitted by nlphuong on Tue, 10/12/2013 - 13:45Những kẻ hôi bia, hôi của có thể phải bị trừng phạt bằng cách bêu tên lên đài báo, truyền thông, trên loa phóng thanh của làng, xã,...
Tiến sĩ Trịnh Hòa Bình (Trung tâm Điều tra Dư luận Xã hội) cho rằng, bêu tên những kẻ "hôi bia" thực chất vẫn là một cách chưa văn minh. Nhưng theo nhà xã hội học, trong xã hội còn có nhiều người hành xử dã man như vậy, phải được điều trị bằng cách “lấy độc, trị độc”.
![]() |
Người phụ nữ này rất "vất vả" vì liên tục mang" bia khiêng vào bên đường rồi lao ra lấy tiếp. (Ảnh: Zing.vn) |
Qua vụ hàng trăm người lao vào hôi bia, nhiều người nhắc đi nhắc lại "sự xuống cấp đạo đức". Ông có cách nhìn nào khác không?
Cách nhận xét đó luôn luôn đúng. Nhưng tôi xin nhấn mạnh, hiện nay chúng ta chưa có thước đo chuẩn mực về liêm sỉ của mỗi cá nhân.
Nếu chường mặt ra giữa thiên hạ, với biển hiệu cá nhân, họ sẽ không dám làm điều đó. Nhưng khi hòa chung vào đám đông cướp đoạt, họ trở thành những cái tôi rất nhạt nhòa. Ai cũng nghĩ rằng, mình không lấy thì người khác sẽ lấy. Người ta không hề thấy xấu hổ.
"Hôi bia" xong, những kẻ đó lại sà vào quán nhậu đánh chén và nói về đạo đức. Khi đó, ai dám chắc những kẻ nhỏ nhen kia không lên giọng nói những lời đạo đức, chuẩn mực.
Ta hay nói "bần cùng sinh đạo tặc". Nhưng thực tế, những người có địa vị, học thức vẫn sẵn sàng lẫn vào đám đông làm điều xấu. Khi bước ra ánh sáng với tư cách cá nhân, họ vẫn có thể phát biểu về đạo đức rất hay.
![]() |
Chàng trai này cười tươi lao vào hôi của (Ảnh: Zing.vn) |
Chúng ta thường nói về chuyện hôi của. Nhưng đây lại là hôi bia, thứ rất nhỏ nhặt. Ông lý giải điều này thế nào?
Xã hội nào cũng có những loại người nhỏ nhen như thế. Nhưng ở đây có yếu tố tâm lý đám đông, bắt chước nhau. Tâm lý đám đông chỉ có điều kiện nảy nở trong những cộng đồng kém phát triển hoặc chưa phát triển lắm. Ở xã hội đó, việc thực thi pháp luật còn thiếu hiệu quả.
Trong văn bản luật đều có quy định chế tài, tại sao các hành vi này vẫn xảy ra?
Trong xã hội luôn có những người được miễn trừ với chế tài này. Người ta có thể trốn tránh chế tài bằng tiền hoặc bằng quan hệ. Điều đó dẫn đến việc thực thi pháp luật không nghiêm. Sự trừng phạt đã không trúng và không đủ độ răn đe. Sự tôn vinh lại không tới.
Nhưng vì sao có chế tài rồi mà lại không thực thi được?
Vì lúc nào cơ quan chức năng cũng bận rộn. Ngay các vụ án hình sự còn chưa được xử hết. Cơ quan luật pháp còn phải chọn lựa vụ án điểm để xử. Nhiều tội phạm bị kết án tử hình đã lâu, đến nay vẫn sống ngắc ngoải chờ thi hành án. Tính giám sát đối với những người thực thi công vụ gần như không có.
Hơn nữa, chúng ta vẫn bị chi phối bởi văn hóa tiểu nông, lúa nước. Những thứ quan hệ làng xã, họ tộc lằng nhằng là nguyên nhân. Đặc biệt, bây giờ lại xuất hiện lợi ích nhóm. Người nọ bọc lót cho người kia. Đây chính là sự lặp lại ở những xã hội còn kém văn minh.
Nhiều người cứ nói rằng phải thực hiện nghiêm pháp luật, nhưng nói mãi mà chưa thấy nghiêm. Nghiêm nghĩa là thế nào?
Chỉ có cách lấy độc trị độc. Trong một xã hội còn có nhiều người hành xử dã man, phải được điều trị bằng sự “mạnh tay”. Đôi khi, nhà cầm quyền buộc lòng phải làm theo cách đó.
Ông có thể ví dụ một phương pháp cụ thể đối với những kẻ hôi bia, hôi của?
Những kẻ hôi bia, hôi của có thể phải bị trừng phạt bằng cách bêu tên lên đài báo, truyền thông, trên loa phóng thanh của làng, xã,...
Suy cho cùng, đó là một phương pháp chưa văn minh. Việc làm này có sự thiếu tôn trọng quyền cá nhân. Nhưng đó là giải pháp tình thế mà các nhà chức trách nên áp dụng. Ít nhất, cách làm đó sẽ giữ nghiêm kỷ cương.
![]() |
Nhiều người mang cả bao tải để nhặt bia lon vương vãi trên đường. (Ảnh: Zing.vn) |
Bêu tên lần đầu, hoặc một vài người, họ sẽ thấy xấu hổ. Nhưng liệu có đến lúc người ta thấy rằng, bị bêu tên là chuyện quá bình thường. Và hiệu quả trừng trị lại không còn?
Những người xa lạ đọc thấy tên ai đó bị bêu lên có thể không quan tâm. Nhưng người thân, quen biết cũng không ít, sẽ tự thấy khinh bỉ những kẻ bị bêu tên. Người hiểu biết sẽ cảnh giác với những kẻ đó. Họ hiểu rằng, những cái xấu đó là ngọn nguồn, đồng minh của tội ác. Cho nên, việc bêu tên vẫn sẽ có tác dụng.
Suy cho cùng, "hôi của" là đồng minh với "cướp của".
Nhưng nếu áp dụng cách trừng phạt nặng nề, dần sẽ biến xã hội chúng ta thành quá khắc nghiệt?
Đương nhiên chúng ta không thể duy trì mãi cách làm đó. Cách đó chỉ được sử dụng trong một giai đoạn để sắp xếp lại trật tự xã hội. Khi xã hội hình thành thói quen hành xử đúng đắn rồi, phương pháp này không cần được áp dụng nữa.
Nếu những kẻ hôi bia, hôi của mà không bị trừng trị, theo ông, kịch bản nào sẽ xảy ra đối với xã hội ta?
Rồi sẽ đến lúc, thay vì lái xe vô tình ngã, những kẻ kia sẽ tự nghĩ ra cách để làm cho nó nổ lốp. Họ sẽ rải đinh hoặc tìm cách nào đó khiến cho xe lật để tiếp tục hôi bia.
Lâu nay, xã hội đã tồn tại những kẻ rải đinh làm nổ săm lốp để làm dịch vụ vá sửa. Tới đây sẽ có rải đinh để xe lật và hôi bia. Dần dà, người ta sẽ thấy đó không phải là tội ác nữa. Tại lái xe rủi ro. Họ sẽ tự nói với mình rằng, nếu mình không rải đinh thì người khác cũng rải.
Xin cảm ơn ông!
"Những kẻ 'hôi bia' có hành vi công nhiên chiếm đoạt tài sản. Nhưng họ khó bị xử lý hình sự vì số bia mỗi người lấy có giá trị chưa đủ lớn. "Để ngăn chặn thói xấu này, đương nhiên luật hình sự phải bổ sung. Nên quy định, chỉ cần 'hôi của' có giá trị thấp cũng phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự". Luật sư Ngô Ngọc Thủy (Trưởng Văn phòng luật sư Ngô Ngọc Thủy, Hà Nội) "Hiển nhiên là cướp của. Tài sản đó không phải là vô chủ. Đó không phải "cướp giữa ban ngày" mà là cướp một cách hèn hạ. Thật đáng tiếc là tôi chưa từng thấy có kẻ hôi của nào ở nước ta bị pháp luật trừng trị. Chắc chắn không ít người trong số đó sẽ còn bị hình ảnh thương tâm của tài xế quỳ lạy, van xin ám ảnh". GS.TS Đặng Vũ Cảnh Khanh, Nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Truyền thống và Phát triển |
Cảnh Kiên (thực hiện)
Nguồn: khampha.vn



Gọi tôi là 'ông trùm báo lá cải' thì kinh quá!
Submitted by nlphuong on Mon, 09/12/2013 - 22:25Gọi tôi là “ông trùm báo lá cải” thì kinh quá. Nhưng dù sao tôi cũng cảm thấy kiêu hãnh vì điều đó.
Gọi tôi là “ông trùm báo lá cải” thì kinh quá. Nhưng dù sao tôi cũng cảm thấy kiêu hãnh vì điều đó.
Thành danh cả trong lĩnh vực văn chương lẫn báo chí, là bố của hai con đều là du học sinh Mỹ, nhưng Nguyễn Quang Thiều chỉ đợi nghỉ hưu là xếp đồ đạc về quê. Anh tự nhận: Tôi sống ở đây nhưng linh hồn ở lại quê nhà. Và cũng chính anh khi nghe mẹ bảo “con đã thành công” là biết cuộc đời mình coi như không còn gì lo lắng nữa. Anh không chờ đợi những “huân chương” của cuộc đời.
Tôi gặp Nguyễn Quang Thiều vào cuối thu. Cuộc trò chuyện với anh bao giờ cũng kéo dài, vì những điều anh chia sẻ, khi nào cũng khiến người đối diện có thể trào nước mắt. Không phải anh kể chuyện ai đó đau khổ, cũng không phải ngạc nhiên về những phận đời anh cần mẫn gặp trong suốt bao năm. Mà đơn giản, người ta luôn nhận thấy ở những điều anh chia sẻ sự chân thành từ máu thịt. Cuộc trò chuyện của chúng tôi kéo dài từ sự tiếc nuối đến chuyện... bà Tưng, nhưng cuối cùng vẫn về với làng Chùa và những mùa đổ dế.
![]() |
Nhà văn Nguyễn Quang Thiều. |
Có một kẻ rời bỏ thành phố là tựa cuốn tiểu luận mới nhất của Nguyễn Quang Thiều. Tôi chưa gặp một người nào ít tình cảm với đô thị như anh. Nhưng lại bất ngờ vì biết hai con anh đều đang ở Mỹ.
Tôi luôn hỏi anh trong mỗi dịp gặp gỡ rằng: Sao anh tiếc nuối nhiều điều thế? Và cuộc gặp này, anh giúp tôi lý giải một phần nào.
Thành phố chỉ là nơi tôi kéo thể xác mình đi qua
Đọc về anh nhiều, cả thơ và văn xuôi, tôi nhận thấy, trong anh có nhiều nỗi tiếc nuối, những nuối tiếc ấy luôn gắn với kỷ niệm đẹp đẽ về Làng Chùa (Hà Tây cũ), nơi anh được sinh ra.
Đúng là trong tôi có nhiều tiếc nuối, nhiều nỗi buồn. Tôi buồn vì vẻ đẹp của đời sống thiên nhiên, đời sống tinh thần và văn hóa con người đang bị chủ nghĩa vật chất xâm thực. Tôi lấy làng quê để nói về nỗi niềm ấy, vì đô thị chúng ta ít điều để nói. Đô thị ở ta với tôi nó vô cảm lắm.
Ở đô thị, chúng ta có những ngôi nhà cao tầng, thậm chí các căn biệt thự. Con người bên trong đó mang nhiều đặc tính từ các vùng quê cộng vào. Trong đó có rất nhiều điều tuyệt vời của những người thôn quê nhưng cũng có nhiều hạn chế cản trở sự phát triển đi đến một đô thị văn minh. Cái tôi kêu lên, cái tôi viết là vẻ đẹp của đời sống đang mất dần đi.
Sống và làm việc ở Hà Nội từ năm 18 tuổi, anh chọn nơi này vì lý do gì?
Vì sự mưu sinh. Thêm nữa, khi mình đã ở đó có nghĩa mình đã thò tay vào nó một cách trực tiếp hoặc gián tiếp để cải tạo thành phố.
Ở Hà Nội, anh đang sống trong một căn nhà thế nào?
Tôi sống trong một căn tập thể rất nhỏ, coi nó như chốn có thể trở về ở tránh mưa, tránh nắng. Còn linh hồn và tinh thần tôi trú ngụ ở làng quê. Thành phố chỉ là nơi tôi kéo thể xác mình đi qua mà thôi.
Tôi vẫn giữ lại căn nhà ở Làng Chùa quê tôi, căn nhà ông nội đã xây cách đây 100 năm và không thay đổi gì cả. Mặc dù tôi có nhiều áp lực phải xây dựng một ngôi nhà mới khang trang hơn. Nhưng tôi vẫn để lại tất cả: một căn nhà với những hàng cau, những cây mận đến mùa trổ hoa, những hàng dâm bụt. Đến bây giờ, những người từng bắt tôi xây nhà tầng khang trang, họ trở về và thấy nó lúc này thật đẹp. Vẻ đẹp văn hóa sẽ không bao giờ chết đi và không có thời gian tính. Vẻ đẹp trong nguồn cội không có thời gian tính, chỉ có cái gì chạy theo mốt, theo trào lưu mới bị thời gian nghiền nát.
Bao lâu anh lại về quê?
Cứ hai tuần tôi lại về quê. Ở đó tôi vẫn còn những điều tuyệt vời: làng xóm, họ hàng, anh em.
Đề cao về văn hóa cội nguồn nhưng hai con của anh đều đang học ở Mỹ. Anh có giấc mơ nào gửi gắm ở con mình không?
Các bạn đang nhìn nước Mỹ ở New York, ở Chicago mà không nhìn nước Mỹ trong tổng thể của nó. Nước Mỹ, đô thị ở đó đích thực là một đô thị, nông thôn là nông thôn như nhiều nước châu Âu khác. Tôi đã đi các nước phát triển, đến Mỹ và tôi thực sự xúc động khi thấy họ bảo vệ cái cây, con chim như bảo vệ con người. Nông thôn với họ không phải là sự lạc hậu mà là những gì trước đó hàng trăm năm hoặc ngàn năm được tạo dựng ra bởi sự tranh đấu, ước mơ, học hỏi, tích lũy và nó ngưng đọng lại thành trí tuệ, văn hóa.
Các con tôi học ở Mỹ, chúng khiến tôi hạnh phúc. Vì chúng đã biết chăm sóc một cái cây, biết bắt đầu lo lắng cho một người già, có trách nhiệm với một nguồn nước ô nhiễm.
Con trai tôi đã học sáu năm ở Mỹ, con gái học đến năm thứ tư rồi, nhưng chúng chưa bao giờ quên ngày giỗ của ông bà, ngày Tết nhất, chúng nhớ từng lối về quê và thỉnh thoảng vẫn làm các món ăn làng quê tại Mỹ. Ở đó, trong tâm hồn của chúng được tạo dựng bằng những yếu tố văn hóa của làng quê Việt với trí tuệ nhân loại cộng lại. Tôi nghĩ người Việt Nam hay bất kỳ người ở dân tộc nào, đi đến văn minh và tương lai đều nên có hai thứ: tâm hồn của xứ sở họ được sinh ra và trí tuệ của nhân loại.
Mẹ nói với tôi: “Con đã thành công rồi”!
Cách anh đang sống, những điều anh đang nghĩ và những việc anh làm nhận được sự đồng tình như thế nào từ người phụ nữ bên cạnh anh, những đứa con của anh?
Người phụ nữ đó nghiêm túc và kỹ lưỡng hơn tôi, có thể nói là“cũ” hơn tôi. Tất cả những cái gì thuộc về trí tưởng tượng, sự xúc động từ đời sống, tôi là người mang lại cho bọn trẻ. Còn những nguyên tắc, những kỷ luật sống là ở bà xã tôi. Cô ấy từ trẻ đã vậy, khiến đôi khi tôi cảm thấy cô ấy như đang sống ở một thời đại khác, không giống những người phụ nữ bây giờ. Nhưng tôi đã học được ở cô ấy sự nguyên tắc trong kỷ luật sống, còn cô ấy học từ tôi sự rung động trước những vẻ đẹp nhỏ nhất.
Người phụ nữ nghiêm khắc vậy làm sao chiếm được trái tim nghệ sĩ như anh?
(Cười) Không phải cô ấy chiếm tôi mà tôi chiếm cô ấy. Cô ấy bị chiếm. Ngày xưa cô ấy học Đại học Văn hóa, tôi vào đó đọc thơ, rồi quen nhau.
Chị ấy có phải người Làng Chùa từ thơ bé với anh không?
Không, cô ấy ở làng khác có tên là Đa Sĩ, cách Hà Đông chỉ 3km, nơi có rất nhiều người tài giỏi đã thành danh.
Anh làm thế nào để nuôi được hai con ở nước Mỹ có đời sống xa xỉ?
Các con tôi đều có học bổng. Con trai được một công ty du học Anh tặng khoảng 70%, còn một phần nữa chúng tôi lo. Nhưng sang Mỹ, cu cậu cũng biết đi làm thêm để phụ giúp bố mẹ. Tôi có hai người bạn là giáo sư người Mỹ làm giảng viên, gia đình họ cũng là nơi các con tôi có thể trở về trong những dịp nghỉ lễ hoặc cuối tuần. Vợ tôi dạy các con khi trở về đó phải dọn dẹp nhà cửa, làm vườn, lau bát, phải lao động như một thành viên trong gia đình.
Cuộc sống Mỹ hóa có làm rộng thêm khoảng cách giữa một ông bố thi sĩ với con mình?
Con gái tôi nuôi tóc dài giống mẹ. Mới đây, con bé đã cắt tóc ngắn. Tôi hỏi con: “Con thích mốt này à?”. Con bé trả lời: “Không, con cắt tóc ủng hộ những người ung thư bố ạ”.
Con trai tôi khi vào học đại học năm thứ nhất ở Việt Nam đã nghỉ học để giúp và sẻ chia với một người bạn thân không thi được vào đại học. Lúc đó, tôi khuyên, con có thể vẫn vừa giúp bạn vừa đi học. Con còn có một người bạn luôn đứng sau con đó chính là bố, nên con hãy làm tất cả những gì có thể.
Tôi luôn dạy con, khi làm được điều gì đó cho người khác, không phải là con đang cho đi mà là đang giữ món quà ấy ở lại trong con. Tôi nghĩ con hiểu được và đang sống như thế.
Thế còn món quà anh nhận được từ con mình là gì?
Khi bố tôi nằm trên giường bệnh, tôi về thăm. Mẹ nói với tôi: “Con đã thành công rồi”. Tôi không hiểu câu nói của mẹ, nên hỏi lại. Mẹ bảo: “Mẹ thấy con trai con chăm sóc ông nội thì mẹ biết con đã thành công”. Mẹ tôi luôn nói, thành công không phải việc con đang làm gì, là ai, mà thành công của con chính là các con con trưởng thành.
Tôi cũng tâm niệm rằng, con mình có thể trở thành người tài hoặc không phải người tài. Nhưng đến giờ con trai tôi 28 tuổi, con gái 24 tuổi, tôi có thể yên tâm vì chúng sẽ đều là người tốt. Vậy là tôi đã thành công mỹ mãn.
Còn lại, tôi không quan trọng điều gì cả. Năm nay tôi đã 56 tuổi, cuộc đời đang trôi dần về phía cái chết. Nhiều người gặp tôi hỏi: “Khỏe không”, tôi đều rộng ngoác miệng cười: “Đang đi gần đến phần mộ của mình nhiều hơn rồi”.
Tôi đọc được sự “mỹ mãn” đó trong anh! Nhưng anh có cảm thấy còn điều gì đó “tệ hại” nơi mình?
À, có một điều tệ hại là tôi đắm mê rất nhiều chuyện. Như vừa rồi, khi vào cuối hạ, tôi và vài anh bạn khác về quê, chú em tôi cũng về. Đến đầu làng, một đứa cháu chạy ra thông báo: “Chú ơi, có rất nhiều tổ dế ở chân đê”. Tôi vui quá. Thế là những ông già như chúng tôi đã đi đổ dế suốt buổi trưa đó. Chúng tôi mang những con dế về thành phố cho những đứa trẻ khác và thông báo với nhiều người bạn rằng: dế đã về trong chân đê. Những ngày xưa đẹp đẽ như trở lại với hoa tầm xuân dại, tiếng dế kêu và những mùa châu chấu voi... Tôi nghe thấy điều đó và tôi hạnh phúc.
Có lần người ta hỏi tôi: Thơ là gì? Tôi trả lời rằng: “Thơ là để làm sống lại những gì đã chết và làm mới lại những điều đã cũ”.
Anh có ngại không khi nhắc đến tên Nguyễn Quang Thiều hiện nay, người ta gọi anh là “ông trùm báo lá cải”?
Tôi không coi thường đối tượng nào, nhưng tôi biết có những tờ báo chỉ có một tầng lớp nhất định nào đó muốn tiếp cận hoặc bày tỏ chính kiến. Họ là lượng bạn đọc quan trọng và tôi có một sản phẩm dành cho họ. Tôi cũng muốn có những tờ báo để kể các câu chuyện bình dân, gần gũi nhưng vẫn có thể lý giải được nguyên nhân sâu xa của xã hội, của mỗi hành động tội lỗi từ con người.
Ngày xưa, tôi có tám năm liền đạp xe từ Hà Đông lên khu Nguyễn Du làm việc. Tôi tính quãng đường đã đi bằng xe đạp là quãng đường tôi vòng quanh trái đất rất nhiều lần với sự bền bỉ, bất kể nắng mưa. Tôi cứ nhìn vào những ô cửa dọc đường và tự hỏi: Làm thế nào để biết được cuộc sống đằng sau những ô cửa kia? Đó cũng có thể là cách thức, điều mong muốn biết của các nhà văn.
Gọi tôi là “ông trùm báo lá cải” thì kinh quá. Nhưng dù sao tôi cũng cảm thấy kiêu hãnh vì điều đó. Cần phải nói sự thật rằng, tôi đã khai sinh ra một trường phái báo chí từ thời Văn nghệ trẻ, An ninh thế giới cuối tháng và giờ là Cảnh sát toàn cầu. Tất cả những tờ báo ấy chỉ có một mục đích duy nhất là đi sâu vào số phận con người. Và dù người được viết là ông thủ tướng hay một người nông dân, nhất định họ phải có số phận.
Còn lá cải, bản thân nó không phải cái xấu, nó chỉ mang đến thông tin bình dân nhất với muôn vẻ đời sống tới bạn đọc. Nhưng chúng ta đã nhìn nhận nó một cách lẫn lộn. Và cách nhìn đó, cách thẩm định đó tùy thuộc vào từng người.
Cảm ơn anh đã chia sẻ!
Theo Mốt & Cuộc Sống

Khởi động cuộc thi báo chí viết về bộ đội cụ Hồ
Submitted by nlphuong on Mon, 09/12/2013 - 07:00"Cuộc thi nhằm phát hiện, biểu dương kịp thời những tấm gương tập thể, cá nhân điển hình tiên tiến trong công tác dân vận, thúc đẩy và nhân rộng phong trào “Dân vận khéo”.
Tổng cục Chính trị (Bộ Quốc phòng) vừa phát động cuộc thi báo chí "Bộ đội cụ Hồ - Bộ đội của dân" hướng tới 70 năm thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam.
![]() |
Ảnh: baoyenbai.com.vn |
Trung tướng Lê Phúc Nguyên, Tổng Biên tập Báo Quân đội nhân dân (trưởng ban tổ chức) cho biết, cuộc thi nhằm phát hiện, biểu dương kịp thời những tấm gương tập thể, cá nhân điển hình tiên tiến trong công tác dân vận, thúc đẩy và nhân rộng phong trào “Dân vận khéo”.
Tất cả cán bộ, phóng viên, biên tập viên các cơ quan thông tấn, báo chí, phát thanh, truyền hình, các cộng tác viên, thông tin viên, bạn đọc trên địa bàn cả nước có tác phẩm, đã đăng tải, phát sóng trên các phương tiện thông tin đại chúng (được Bộ Thông tin và Truyền thông cấp phép hoạt động) đều có thể gửi về Ban Tổ chức để tham gia xét giải.
Các tác phẩm báo in, báo điện tử dự thi theo thể loại bài phản ánh, phóng sự, phóng sự điều tra, bút ký báo chí, gương người tốt việc tốt…Bài viết kèm theo ảnh. Độ dài không quá 2.500 chữ.
Tác phẩm truyền hình dự thi trong 2 thể loại phóng sự, phóng sự chân dung (thời lượng từ 5 đến 10 phút) hoặc phim tài liệu (thời lượng từ 15 đến 20 phút), in thành đĩa DVD, hoặc file ổ cứng chuẩn MPEG2.
Tác phẩm phát thanh dự thi ở 2 thể loại bài phản ánh, gương người tốt (thời lượng 4-5 phút) hoặc phóng sự (thời lượng 5-7 phút). Các tác phẩm phải có văn bản lời viết, file âm thanh, có phỏng vấn kèm theo.
Ban tổ chức nhận tác phẩm dự thi từ ngày 4/12 đến 31/12/2014 (theo dấu bưu điện hoặc ngày gửi email). Tổng kết và trao giải cuộc thi vào quý 1 năm 2015.
Ở mỗi loại hình báo chí, ban tổ chức sẽ trao 1 giải nhất với phần thưởng 15 triệu đồng; 2 giải nhì, mỗi giải 10 triệu đồng; 3 giải ba, mỗi giải 7 triệu đồng và nhiều giải khuyến khích.
Nguồn: congluan.vn

Như chưa hề có cuộc chia ly: Thu Uyên xin lỗi vì sai sót
Submitted by nlphuong on Sat, 07/12/2013 - 08:15Nhà báo Thu Uyên, phụ trách chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly cùng e-kip thực hiện đã gửi lời xin lỗi tới khán giả về sai sót trong hai trường hợp đoàn tụ gia đình mà dư luận vừa qua rất quan tâm.
Nhà báo Thu Uyên, phụ trách chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly cùng e-kip thực hiện đã gửi lời xin lỗi tới khán giả về sai sót trong hai trường hợp đoàn tụ gia đình mà dư luận vừa qua rất quan tâm.
Trong bài viết trên trang báo điện tử của VTV ngày 6/12, nhà báo Thu Uyên khẳng định: Sai sót hai trường hợp đoàn tụ gia đình trong chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly không đồng nghĩa với việc chương trình cố tình lừa dối khán giả.
![]() |
''Khi phát hiện ra sai sót, những người làm chương trình đã thành khẩn xin lỗi những người trong cuộc và không làm họ tổn thương, bằng chứng là đã được họ thông cảm và luôn thân thiết từ đó đến nay. Những người làm chương trình cũng nghiêm túc xin lỗi toàn thể khán giả về sai sót và từ đó đến nay làm việc hết sức cẩn trọng và quên mình, để không xảy ra bất cứ một vụ sai sót nào nữa. Sai sót trên là hai bài học đắt giá, mà chúng tôi thường xuyên nhắc lại để ê kíp Như chưa hề có cuộc chia ly cùng nhau ghi nhớ, tuyệt đối tránh sai phạm''
Theo nhà báo Thu Uyên, chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly không ngại phải nói lời xin lỗi, vì lời xin lỗi khó khăn nhất là với nhân vật của chương trình
'Chúng tôi đã không e ngại. Chúng tôi chỉ không tán đồng việc cho rằng vì bị 'phanh phui' vào thời điểm hiện nay, chúng tôi mới xin lỗi nhân vật là không đúng'
Trước đó, trên một số trang mạng và facebook, có nhiều bài viết nói về chương trình truyền hình Như chưa hề có cuộc chia ly phát sóng trên kênh VTV1, Đài THVN và nhà báo Thu Uyên - người phụ trách chương trình. Các bài viết nhằm vào hai cuộc đoàn tụ trong chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly số 3 (02/2008) và số 11 (10/2008) có sai sót và cho rằng: chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly ngụy tạo quan hệ mẹ - con, hoặc biết là không đúng người vẫn cho đoàn tụ để lấy nước mắt của khán giả, đồng nghĩa với việc cố tình lừa dối khán giả.
Để khán giả truyền hình trên cả nước có thể hiểu rõ hơn về hai trường hợp đoàn tụ không đúng, nhà báo Thu Uyên và ê kip sản xuất chương trình đã nói cụ thể toàn bộ câu chuyện như sau:
Chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly là hoạt động nhân đạo tìm kiếm người thân, do Trung tâm THVN tại thành phố Hồ Chí Minh sản xuất với phần tìm kiếm được xã hội hóa, do Công ty TNHH Truyền thông Sài Gòn Buổi sáng đảm nhiệm. Chương trình hoạt động 6 năm, với hơn 399 cuộc đoàn tụ, hơn 600 cuộc tìm ra, 70.000 yêu cầu tìm kiếm. Như chưa hề có cuộc chia ly là chương trình nhân đạo, tuyệt đối không thu một đồng phí nào của bất cứ ai đăng ký, nhờ tìm người thân. Khi tìm ra, cả bên tìm lẫn bên được tìm cũng tuyệt đối không phải trả bất cứ một khoản phí nào. Chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly còn tổ chức đưa đón, lo nơi ăn chỗ ở cho những người đến tham dự chương trình và kêu gọi hỗ trợ trực tiếp - tự trao cho nhân vật có hoàn cảnh khó khăn.
Khi chương trình chính thức phát sóng những số đầu tiên thì có 02 vụ tìm kiếm không chính xác xảy ra trong 3 tháng đầu tiên của chương trình (12/2007 - 2/2008). Lý do là thời kì đầu, chúng tôi chưa có đủ điều kiện để xây dựng một quy trình tìm kiếm và thẩm định khoa học đầy đủ. Từ tháng 3/2008, chương trình áp dụng một quy trình mới, chặt chẽ hơn nên đã không để xảy ra một sự nhầm lẫn nào tương tự.
![]() |
Cụ thể 02 trường hợp có sai sót như sau:
1. Trường hợp anh Nguyễn Hữu Thành bị cho đi từ sơ sinh, tìm mẹ có thể tên Lê Thị Út. Đây là cuộc tìm kiếm có 6 đội viên tìm kiếm tham gia, tiến hành 5 chuyến công tác, được công an xã mách bảo, nên tìm ra được một phụ nữ giống trường hợp anh Thành từ nét mặt, đến hoàn cảnh cho con đi. Có công an, hàng xóm, gia đình người phụ nữ thừa nhận và đón nhận, anh Thành rất xúc động trong số 3 của Như chưa hề có cuộc chia ly phát sóng trực tiếp ngày 02/02/2008.
Đây là trường hợp mẹ - con, mà cả 2 bên đều không thể có 1 kỷ niệm gì để khớp nối. Những trường hợp như thế này hiện nay chúng tôi đều phải nhờ đến sự hỗ trợ miễn phí của Trung tâm ADN và Công nghệ di truyền. Nhưng vào thời điểm đầu năm 2008 đó, chúng tôi chưa có điều kiện tiếp cận được với công nghệ xét nghiệm ADN. Đến đầu năm 2011, anh Thành có đề nghị cho xét nghiệm ADN bí mật để hoàn toàn yên tâm, chúng tôi lập tức thực hiện, không ngại kết quả có thể không đúng. Ngày 24/5/2011, nhận được kết quả anh Thành không phải con đẻ của bà Nguyệt, chúng tôi lập tức báo để anh Thành biết, chân thành xin lỗi anh và được anh rất thông cảm. Anh Thành nhờ chúng tôi tiếp tục tìm mẹ cho anh, và luôn thân thiết với các đội viên tìm kiếm của chương trình. Theo nguyện vọng của anh Thành không muốn cho bà Nguyệt biết kết quả như vậy, nhưng sợ dư luận ồn ào gây tổn thương, anh Thành đã cùng Như chưa hề có cuộc chia ly tới báo tin và xin lỗi cho bà Nguyệt vào ngày 25/11/2013, và được bà rất thông cảm như đối với người trong gia đình.
Như vậy, chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly chỉ nhận ra sai sót sau 3 năm 3 tháng kể từ cuộc đoàn tụ, hoàn toàn không có chuyện đã có kết quả AND mà vẫn cố tình tổ chức nhận mẹ - con như một số người đã có ý kiến.
2. Trường hợp thứ hai, đại tá Đinh Hữu Tấn tìm con nuôi Võ Văn Phước, mà ông nhận nuôi trong vòng 2-3 tháng trên đường truy kích vào tháng 4/ 1975. Đây là trường hợp khó, mà 1 nhân viên tìm kiếm đã dầy công đi tìm từ Củ Chi – Bình Dương – Vũng Tàu, gặp hàng chục nhân chứng, nhưng cuối cùng, đã tắc trách báo cáo về 1 thanh niên tên Long. Long cũng là trẻ lạc trên Đường Bảy cùng hoàn cảnh như Phước, cũng có sẹo ở gót chân. Gia đình vợ Long cũng khẳng định Long vốn tên là Võ Văn Phước. Anh Long cho biết đã rất ao ước có được người thân, nên đã rất vui mừng nhận. Vì vậy, tìm ra vào tháng 2/2008, đến tháng 8/2008, chúng tôi cho xác minh lại lần nữa, rồi mới tổ chức đoàn tụ trong NCHCCCL số 11, phát trực tiếp ngày 4/10/2008.
Sau đó, có một người mẹ có con là Võ Văn Phước đã tìm đến và Long lại dẫn bà đến gặp 1 “Phước lớn” sống tại Củ Chi. Tới lúc đó, những người làm chương trình vẫn tin là có hai Phước, chênh nhau 4 - 5 tuổi, hoàn cảnh khá giống nhau (đã đưa phóng sự này trong Như chưa hề có cuộc chia ly số 12, 11/2008). Chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly vẫn thân thiết với các bên, thậm chí còn xin một doanh nghiệp hỗ trợ cho Long một xe máy để đi làm. Ông Đinh Hữu Tấn rất hạnh phúc với cuộc đoàn tụ và thường xuyên gửi thư trao đổi với nhà báo Thu Uyên.
Đến giữa năm 2011, Đội tìm kiếm giở lại hồ sơ Võ Văn Phước, thấy có khả năng Phước lớn mới đúng là con nuôi ông Tấn, nên đã đi điều tra lại. Khi đã khẳng định Long không phải là Phước, nguyên đội trưởng tìm kiếm Lê Cao Tâm đã chủ động gửi báo cáo và thư xin lỗi, sau đó đã xin phép ông Tấn để đưa Võ Văn Phước và vợ con ra Thanh Hóa thăm ông. Ông Tấn đã thông cảm với chương trình và coi cả Long và Phước như con.
Như vậy, thời điểm tổ chức đoàn tụ, tất cả đều tin tưởng vào kết quả của 2 đợt tìm kiếm, là Long chính là con nuôi ông Tấn. Sau 2 năm, Đội tìm kiếm mới phát hiện ra sai lầm, và lập tức sửa chữa, khắc phục hậu quả và được những người trong cuộc thông cảm, tha thứ và tiếp tục tin yêu. Hoàn toàn không có chuyện là chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly và nhà báo Thu Uyên cố tình ngụy tạo một cuộc đoàn tụ để lấy nước mắt khán giả.
Với tất cả câu chuyện trên đây, nhà báo Thu Uyên hy vọng khán giả có thể hiểu rõ, hiểu đúng đồng thời chia sẻ với ê kip sản xuất chương trình.
Được biết, trong chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly phát sóng trực tiếp trên kênh VTV1 vào tối ngày 14/12/2013, ê kip thực hiện chương trình sẽ phát sóng phóng sự nói lại về lý do dẫn đến những sai sót đó và ý kiến phát biểu của người thân hai trường hợp đoàn tụ có sai sót đã có những đồng cảm cùng những người làm chương trình.
Theo VTV Online


Tờ bìa New Yorker vinh danh Cựu Tổng thống Nam Phi Mandela vừa từ trần
Submitted by nlphuong on Fri, 06/12/2013 - 06:35(ICTPress) - Cựu Tổng thống Nelson Mandela vừa từ trần sáng sớm hôm nay 6/12 ở tuổi 95 tại Johannesburg, Nam Phi.
(ICTPress) - Cựu Tổng thống Nelson Mandela vừa từ trần sáng sớm hôm nay 6/12 ở tuổi 95 tại Johannesburg, Nam Phi.
Tờ bìa báo New Yorker số ra ngày 16/12/2013, đã nhanh chóng thực hiện tờ bìa số tới để bày tỏ sự kính trọng to lớn tới cuộc đời của cựu Tổng thống Nelson Mandela.
Tờ bìa báo này được nghệ sỹ Kadir Nelson vẽ.
![]() |
Nghệ sỹ Kadir Nelson cho biết “Từ việc xem lại những bức ảnh theo thời gian, tôi có thể nhìn thấy năng lượng tỏa ra từ một con người rất mạnh mẽ và rất nhiều người cùng thời với ông luôn ở bên và đằng sau ông. Nelson Manderla là một nhà lãnh đạo. Tôi muốn truyền đạt một thông điệp đơn giản và mạnh mẽ về Mandela và cuộc đời ông là một nhà đấu tranh cho nền tự do”.
" Ý tưởng đầu tiên xuất hiện của tôi về màu sắc là phải đơn giản và bình dị, do đó gợi tôi nhớ tới những tấm poster và hình ảnh chống chế độ apartheid những năm 1980 – 1990. Bức vẽ này một sự kính trọng đối với cuộc đấu tranh vì tự do ở tất cả các hình thức phân biệt và vai trò rất nổi bật của Nelson Mandela với tư cách là nhà lãnh đạo phong trào chống apartheid", Kadir Nelson cho biết thêm.
Nelson tiếp tục cho biết “Là một họa sỹ giống như một diễn viên, tôi đã vẽ chân dung của Nelson, tôi cảm thấy sức mạnh được tăng lên và tự hào về con người như Nelson. Nelson Mandela từ lâu đã là một người anh hùng của riêng tôi. Tôi thấy ông nói ngắn gọn sau khi ra khỏi tù đày năm 1990. Tờ bìa báo này vừa là một sự kính trọng và dịp để tôi vẽ chân dung và kể chuyện về ông”.
Mai Nguyễn

Vụ nhượng lại tạp chí danh tiếng Forbes: Đại gia… bán mình
Submitted by nlphuong on Thu, 05/12/2013 - 14:50Sau gần một thế kỷ hoạt động, tập đoàn tuyền thông gia đình nổi tiếng nhất thế giới Forbes Media đã gây sốc khi gửi tâm thư tuyên bố "tự bán mình".
Sau gần một thế kỷ hoạt động, tập đoàn tuyền thông gia đình nổi tiếng nhất thế giới Forbes Media đã gây sốc khi gửi tâm thư tuyên bố "tự bán mình".
Vừa qua, giám đốc điều hành Mike Perlis đã chính thức thông báo cho các nhân viên về việc tập đoàn đang tìm đối tác mua lại tạp chí Forbes sau quãng thời gian dài kinh doanh khủng hoảng và trì trệ.
Theo đó, nhà xuất bản tạp chí tài chính Forbes, được biết đến với bảng xếp hạng các tỷ phú, dự kiến sẽ được nhượng lại với giá khoảng 500 triệu USD. Nếu thương vụ thành công thì Forbes sẽ trở thành "đại gia báo chí" mới nhất phải bán mình.
Thời hoàng kim đã hết?
Theo tờ The Dailybeast, Forbes Media đã thuê Ngân hàng Deutsche Bank tư vấn sau khi nhận được những lời đề nghị mua lại "nghiêm túc". Theo một nguồn tin, Forbes Media định bán Tạp chí Forbes với giá khoảng 500 triệu USD. Đích thân Giám đốc Điều hành Forbes Media, Mike Perlis, đã nói với các nhân viên về kế hoạch trên.
Forbes Media được thành lập vào năm 1917 bởi Bertie Charles Forbes, nổi tiếng thế giới nhờ xuất bản ấn phẩm tạp chí cùng tên. Tạp chí kinh doanh lớn thứ ba thế giới này chuyên đưa tin về các lĩnh vực bao gồm tài chính, công nghiệp, đầu tư và tiếp thị, đặc biệt nhắm đến các nhà tài phiệt, chính trị gia, nhìn chung là giới nhiều tiền khắp nơi trên thế giới. Sau đó, việc điều hành được truyền lại cho con trai ông là Malcolm và hiện tại là cháu trai, tức Steve Forbes. Hai năm trước, gia đình Forbes đã thuê ông Mike Perlis làm Giám đốc Điều hành của tạp chí.
Trang Forbes.com dẫn số liệu của Công ty Công nghệ Internet comScore cho biết, trang này đã có được trên dưới 50 triệu lượt truy cập trong 11 tháng đầu năm nay. Thậm chí, Forbes đã có ấn bản tiếng Việt, và được xuất bản tại Việt Nam từ tháng 6 vừa qua theo thỏa thuận giữa Forbes Media LLC và đối tác tại Việt Nam IDG Ventures.
Forbes Media từng rất tự hào khi thực hiện được những điều mà không có tập đoàn truyền thông nào làm được. Tạp chí Forbes đã thiết lập một lượng độc giả số khổng lồ, bằng cách tạo ra nội dung chất lượng và hiệu quả, và đang đổi mới mô hình kinh doanh để tối đa hóa mối quan hệ đó. Trong vòng 3 năm qua, lượng truy cập tuyệt đối vào Forbes.com đã tăng đột biến, thu hút độc giả trên toàn thế giới. Doanh thu (đối với các sản phẩm số) dự kiến sẽ tăng 25% vào cuối năm nay.
Đối với báo in, đến tháng 10, Forbes tiếp tục chiếm thị phần dẫn đầu trong phân khúc cạnh tranh. Nỗ lực của Forbes tập trung vào đa dạng hóa nguồn doanh thu để bổ sung vào các lĩnh vực kinh doanh dựa trên quảng cáo, và nhiều sáng kiến đã mang lại hiệu quả trong năm nay.
Thông tin Forbes Media chuẩn bị đem bán "đứa con cưng" Tạp chí Forbes có thể là một bất ngờ lớn cho giới kinh doanh và truyền thông vì gia đình Forbes, hiện đang nắm quyền kiểm soát tập đoàn cũng trong tình trạng ổn định về tài chính.
![]() |
Tạp chí Forbes chuyên xếp hạng tỉ phú thế giới chính thức được rao bán với mức giá khoảng 500 triệu USD. |
Tuy nhiên, Giám đốc Mike Perlis tuần trước đã gửi một tâm thư tới nhân viên Forbes trong đó khẳng định: "Năm nay dự kiến sẽ là năm tài chính tốt nhất của chúng ta trong vòng 6 năm qua, được củng cố bởi sự tăng trưởng doanh thu trong lĩnh vực (sản phẩm) số, cũng như các mảng khác là thuê bao và tổ chức hội nghị. Và nhờ kết quả của sự làm việc không mệt mỏi của các bạn, chúng0 ta đã nhận được một vài lời đề nghị, quan tâm đến việc mua lại Tạp chí Forbes. Tần số và sự nghiêm túc của những đề nghị này đã khiến chúng tôi đi đến quyết định sẽ nhượng lại tạp chí này với mức giá hợp lý nhất".
Ngành công nghiệp báo in đã gặp khó khăn lớn những năm gần đây khiến Forbes mất nhiều độc giả và đối tác quảng cáo về tay báo điện tử. Doanh thu quảng cáo 9 tháng qua Forbes đã giảm 7,5% xuống 165,7 triệu USD, trong khi số trang quảng cáo trên bản in cũng giảm tới 12,5%.
Forbes Media là một đế chế truyền thông lớn, "bậc thầy" khai thác thông tin và thống trị thị trường Mỹ. Còn Tạp chí Forbes tự nhận là "công cụ của nhà tư bản", tạo ra một thứ vũ khí ngôn từ để làm giàu cho cả một tập đoàn hậu thuẫn phía sau, dẫn đầu trào lưu kinh doanh báo chí.
Một nguồn tin thân cận với Forbes tiết lộ rằng cho dù tạp chí này được công khai rao bán với mức giá gần 500 triệu USD, nhưng vẫn đang loay hoay tìm đại gia ở Trung Đông, Hồng Kông để chi thêm khoảng 200 triệu USD nữa vì khủng hoảng.
Trần Quân
Nguồn: antg.cand.com.vn
