
Chuyện dọc đường
Myanmar - Những ấn tượng trái ngược
Submitted by nlphuong on Mon, 29/08/2011 - 22:46(ICTPress) - Đến rồi đi trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng ấn tượng về Myanmar thật độc đáo khó quên, có lẽ khó quên bởi chính những trái ngược.
(ICTPress) - Đến rồi đi trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng ấn tượng về Myanmar thật độc đáo khó quên, có lẽ khó quên bởi chính những trái ngược.
Ấn tượng đầu tiên về Myanmar đã đến ngay với tôi khi tới sứ quán để xin visa. Trong phòng chờ chật hẹp, tôi xếp thứ tự sau một vị sư áo vàng còn trẻ, cao ráo và có gương mặt gần gần như Đường Tăng, sau tôi là anh chàng người châu Âu khá điển trai và lịch lãm. Thứ tự là vậy, nhưng cô nhân viên phòng lãnh sự sứ quán người Myanmar lại ngẫu hứng hỏi rồi nhận giấy tờ làm thủ tục trước cho anh bạn người châu Âu, mỹ nam cũng lợi thế đấy chứ; tuy vậy thủ tục cũng được làm tương đối nhanh. Nhưng đó chưa phải là ấn tượng.
Ấn tượng thực sự là đến ngày hẹn tôi quay trở lại để nhận quyển hộ chiếu và vô cùng ngạc nhiên khi thấy ảnh của người khác ở visa dán trong hộ chiếu của mình. Tất nhiên đó là lỗi quét ảnh và cắt dán của nhân viên phòng lãnh sự và sau đó đã được khắc phục, nhưng quả thật nó để lại ấn tượng về sự thiếu chuyên nghiệp.
Ấn tượng đó khiến tôi có phần lo lắng trên chuyến bay đến Yangon, khi Vietnam Airline xin lỗi lần thứ hai vì tiếp tục chậm thêm hơn một giờ nữa, có nghĩa là chúng tôi sẽ đến Yangon vào lúc khá muộn. Nhưng trái với những hình dung trước đó, các thủ tục nhập cảnh rất nhanh và dễ chịu với nụ cười thường trực trên gương mặt các nhân viên sân bay Yangon.
Thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy lái xe của khách sạn cầm biển tên của chúng tôi đã chờ sẵn ở lối ra. Ô tô chạy qua những đường phố rộng rãi nhiều cây xanh, đèn đường tiết kiệm nên ánh sáng chỉ mờ mờ làm nền cho tháp chùa Vàng đang hắt ánh sáng của hàng ngàn ngọn đèn điện rực rỡ lên bầu trời đêm. Khách sạn nằm ở khu trung tâm phố cũ, nhỏ nhưng khá đông khách nước ngoài, nhiều người Mỹ và châu Âu, nhân viên chu đáo với tiếng Anh lưu loát. May mắn là gần khách sạn có vài hàng ăn bán hàng đến khá muộn, các món nướng rất ngon, hợp với khẩu vị người Việt. May mắn hơn nữa là hầu như người Myanmar nào ít nhiều cũng có thể nghe nói được tiếng Anh.
Khác với những con phố xinh xắn ở khu phố cũ của Hà Nội, Viêng-chăn hay Phnom-pênh, các đường phố cũ của Yangon khá rộng. Quy hoạch đô thị của người Anh thật đáng kính nể, từ thế kỷ trước có vẻ như họ đã hơn hẳn người Pháp trong tầm nhìn đến trăm năm sau.
Đường phố Yangon không có chiếc tuktuk nào cả, hầu như chỉ có ô tô và xe đạp. Tuy nhiên ấn tượng về giao thông Myanmar quay ngược 180o ngay khi bước chân lên bất kỳ chiếc taxi nào: không điều hòa nhiệt độ, tất cả các loại đồng hồ của taxi đều nhất loạt nghỉ ngơi, sàn xe đôi khi còn có cả những lỗ thủng…Không hiểu chế độ đăng kiểm ô tô ở Myanmar như thế nào nhưng quả thực là tất cả nhân viên khách sạn đã lắc đầu khi tôi nhờ gọi giúp 1 chiếc taxi có điều hòa nhiệt độ, họ nói rằng ở Myanmar không taxi nào có điều hòa cả! Tuy vậy, những chiếc taxi cà khổ cùng với các bác tài xế nhiệt tình, vài người vừa nhai trầu bỏm bẻm vừa dùng thứ tiếng Anh bập bõm để giới thiệu về thành phố của họ, cũng đã đưa chúng tôi an toàn đến các địa điểm tham quan và mua sắm. Điều này hơn hẳn chuyến tham quan nước Mỹ vài tháng sau đó với ấn tượng đặc biệt về việc ô tô mercedes tuy khá mới nhưng lại bị văng bánh ngay ở New York mà chúng tôi sẽ có dịp kể lại trong một bài viết khác.
Chùa Vàng, Phật ngọc và đá quý Myanmar khiến bất cứ du khách nào cũng phải ngưỡng mộ. Nói đến ngôi chùa được dát bởi hàng chục tấn vàng ở Yangon thì bất cứ ai được nghe kể lại cũng muốn có một lần được chiêm ngưỡng. Ngay cả những ngôi chùa làng cũng được dát vàng, mà bên cạnh đó là những ngôi nhà cũ kỹ mốc thếch, những hàng quán xập xệ cùng những chiếc xe bus ọp ẹp đang cố gồng lên làm phận sự. Đường phố Yangon thênh thang với những chiếc taxi cà tàng và những cái xe đạp từ thế kỷ trước được chế lại thành xích lô chở khách. Trước cửa nhiều ngôi nhà có để sẵn lu nước để bất cứ ai khát cũng có thể múc uống, hè phố đặt những chiếc ổn áp to kếch bởi nguồn điện không ổn định.
Đa số người dân Myanmar rất sùng đạo Phật, mến khách và tôn trọng tín ngưỡng của người khác nên du khách đến đất nước này có thể tham quan không chỉ các ngôi chùa thờ Phật mà còn có thể ghé thăm các ngôi chùa Ấn Độ, thánh đường Hồi giáo và nhà thờ Thiên chúa giáo. Tại khách sạn nơi chúng tôi ở, vào sáng thứ 6 tôi được đánh thức bởi tiếng cầu kinh Koran vẳng sang từ một thánh đường Hồi giáo gần đó, còn sáng thứ 7 lại là tiếng kinh Phật của một đoàn các sư đi khất thực…
Đến rồi đi trong khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng ấn tượng về Myanmar thật độc đáo khó quên, có lẽ khó quên bởi chính những trái ngược. Nếu thích tự du lịch và trải nghiệm - hãy đến Myanmar, nơi đó bạn sẽ tự khám phá ra nhiều điều thú vị. À, không cần mang theo mì ăn liền đâu nhé, thức ăn ở Myanmar ngon, hợp khẩu vị người Việt và theo mức sống ở đó: mọi thứ đều khá rẻ.
![]() |
Chùa Vàng ở Yangon |
![]() |
Trong sân chùa Vàng ở Yangon |
![]() |
Chùa Sule ở Yangon |
![]() |
Trên đường phố Yangon |
![]() |
Xích lô Yangon |
![]() |
Các phương tiện giao thông ở Myanmar |
![]() |
Hè phố Yangon sau mưa |
![]() |
Máy ổn áp trên hè phố |
![]() |
Lu nước cho người qua đường |
![]() |
Khất thực |
![]() |
Nhà và xe ở thị trấn Bago |
![]() |
Hàng quán ven đường |
![]() |
Bến xe |
![]() |
Cũ kỹ |
![]() |
Một ngôi chùa làng đang được trùng tu |
Q.T.
















Sơn Trà - Một ngày khám phá
Submitted by nlphuong on Mon, 29/08/2011 - 19:25(ICTPress) - Không những du khách mà chính người dân Đà Nẵng cũng không nhiều người biết được cảm giác hoang sơ, thanh bình và lãng mạn của Sơn Trà.
(ICTPress) - Một ngày Chủ nhật cuối hạ đến với nhóm bạn chúng tôi thật thú vị không ngờ. Trời tờ mờ sáng là cả nhóm đã hẹn nhau có mặt đầy đủ tại quán cà phê Vách Núi để bắt đầu một chuyến picnic vòng quanh Bán đảo Sơn Trà.
Không những du khách mà chính người dân Đà Nẵng cũng không nhiều người biết được cảm giác hoang sơ, thanh bình và lãng mạn của Sơn Trà - một lá phổi, một bức bình phong cho TP. Đà Nẵng và là một nàng tiên cá, một nơi bồng lai tiên cảnh của trần gian hạ giới.
![]() |
Vẻ đẹp hoang sơ của bãi biển ven bán đảo Sơn Trà. Ảnh: Mỹ Dũng |
Nằm cách trung tâm TP. Ðà Nẵng chừng 10 km về hướng Ðông Bắc, Bán đảo Sơn Trà cùng với đèo Hải Vân như một vòng tay mẹ hiền bao bọc Thành phố và vịnh Đà Nẵng. Với diện tích hơn 60 km², Sơn Trà là một đặc ân mà thiên nhiên đã hào phóng ban tặng cho Đà Nẵng. Cùng với hệ thống núi non của ngọn đèo Hải Vân ở phía bắc, bán đảo Sơn Trà ở phía nam vây lại thành hình cánh cung tạo nên một vịnh biển trong xanh, yên bình. Do vậy, Sơn Trà như một bức bình phong vĩ đại che chắn cho Đà Nẵng khỏi sức tàn phá của những cơn bão to, gió lớn, sóng dữ.
Thời xa xưa, Sơn Trà là một hòn đảo gồm 3 ngọn núi nhô cao. Ngọn phía đông nam trông như hình con nghê chồm ra biển, nên gọi là hòn Nghê. Ngọn phía tây hình dạng như cái mỏ con diều hâu, nên nên gọi là ngọn Mỏ Diều. Và ngọn phía bắc vươn về phía ngọn Ngự Hải bên kia cửa biển dài như cổ ngựa, nên gọi là ngọn Cổ Ngựa. Qua thời gian dài, dòng nước biển chảy ven bờ đã tải phù sa đến bồi đắp dần lên tạo thành doi đất chạy từ đất liền ra đảo.
Với gần 4.000 ha rừng, trong đó một phần là đất đồi đang được phủ thêm loại cây công nghiệp, Sơn Trà là nơi giao lưu giữa hai hệ động vật và thực vật tiêu biểu của hai miền Nam - Bắc.
Bán đảo Sơn Trà ngày nay vẫn còn hoang sơ và có hàng loạt bãi tắm đẹp trải dài hàng chục km. Sau khi có con đường ven biển đi vòng quanh bán đảo, nơi đây đang phát triển các khu du lịch, nghỉ mát cao cấp. Núi Sơn Trà có Suối Tiên và suối Đá đẹp và hoang sơ. Đặt biệt nơi đây có ngôi chùa Linh Ứng Tự linh thiêng và huyền bí là điểm đến lý tưởng của những người con của Phật Giáo và ngay cả những người không theo Phật.
Trên con đường dài quanh co uốn lượn, bên trên là núi đồi, cây cối đan xen với những tảng đá hùng vĩ, phía dưới là biển xanh thăm thẳm với những bãi cát vàng và những mõm đá nhấp nhô. Mặt trời dần ló dạng, từng nhích một của hình tròn to như cái nong đỏ rực nhô lên khỏi nền nước xanh mênh mông thăm thẳm. Đón bình minh trên Sơn Trà với cảm giác tinh khôi đến lạ.
Điểm dừng chân đầu tiên của nhóm chúng tôi là con suối Đá thơ mộng bên chân núi, hòa mình vào dòng nước mát lạnh của biển. Được ngắm nhìn những bãi cát vòng quanh bán đảo sạch sẽ và mịn màng, nước triều đều đặn lên xuống hàng triệu năm bào mòn và lau sạch bóng những tảng đá chồng chất ven bờ mới thấy sự kỳ công của tạo hoá.
Trên đường đi chúng tôi không quên dừng chân tại Bãi Bụt - nơi yên tĩnh với những khu nhà nhỏ xin xắn để nghe sóng vỗ hoặc dõi theo cánh bay của những con chim yến trên phiến đá chênh vênh. Với mục đích đưa bán đảo tuyệt đẹp này phục vụ ngày một nhiều hơn cho du lịch, chính quyền thành phố đã tiến hành quy hoạch lại khu vực này với nhiều khu du lịch mới như: Bãi Rạng, Bãi Nồm, Bãi Nam, Bãi Bắc... dọc con đường lớn ven theo sườn núi. Tại đây, đã mọc lên những khu nghỉ dưỡng cao cấp và hàng ngàn biệt thự sang trọng để chúng ta có dịp đắm mình vào một không gian tuyệt đẹp của trời, mây, non, nước.
Con đường thơ mộng đã đưa chúng tôi đến cây đa ngàn năm tuổi ở tận mũi đông bắc của Bán đảo, cách Bãi Bắc - Khu resort tận cùng Bán đảo hơn 4 km. Với hệ thống rễ mọc đâm từ trên xuống giống như nhũ thạch và tán lá sum sê vươn rộng ước chừng 2 sào Trung bộ làm cho du khách cảm thấy mình rất bé nhỏ khi ngồi dưới tán cây đón từng cơn gió mát. Đây là chặng dừng chân trước khi quay về đường lên đỉnh núi.
Với độ cao gần 700m nhưng phải vượt qua con đường dài hơn 25 km xoắn ốc chúng tôi mới lên được đỉnh Bàn Cờ. Sơn Trà được xem như đài khí tượng thiên nhiên của nhân dân quanh vùng. Giống hình một cây nấm, đầu nấm là núi Sơn Trà và thân nấm là bãi cát bồi, lắng đọng, tạo nên những bãi cát vàng đẹp đẽ, trong lành. Đây còn là một khu bảo tồn thiên nhiên đa dạng và phong phú, được bảo vệ theo chế độ rừng cấm quốc gia, nổi tiếng là nơi có thảm thực vật đặc sắc với nhiều loại thú rừng quí hiếm như hươu, nai, khỉ, vượn, đười ươi, voọc chà vá, gà mặt đỏ... Phải kiên nhẫn và can đảm lắm mới đến được đỉnh nhưng chưa có cảm giác nào thấy khoan khái hơn khi được lên Đỉnh Bàn Cờ để ngắm về thành phố thân yêu. Vừa lên đến đỉnh là tâm hồn con người như bay bỗng trong không trung.
Cảm giác vui sướng khó tả làm chúng tôi chỉ biết hét lên như vô thức: “Đà Nẵng, Đà Nẵng…”. Trong những ngày trời nắng gắt, trong xanh, lên đỉnh Sơn Trà, vừa tận hưởng không khí mát dịu, trong lành của biển và núi, vừa phóng tầm mắt ra xa, toàn cảnh TP. Đà Nẵng, Ngũ Hành Sơn, đảo Cù Lao Chàm, rặng Bà Nà - Núi Chúa... như thu gọn vào trong tầm mắt của mỗi người.
Hơn 3 giờ chiều, chúng tôi bắt đầu xuống núi. Dưới phố bây giờ trời vẫn nắng đẹp nhưng đường đi từ đỉnh xuống thì sương ướt đẫm, những giọt mọng nước đọng trên lá cây và những làn khói trắng lùa qua làm mát lạnh. Khung cảnh giống như được đi trên thiên đàng trong phim Tây Du ký. Thỉnh thoảng trên đường đi, ta lại được nghe chim hót, nghe gà rừng gáy, những chú vượn, chú khỉ còn chuyền trên những tán cây rậm rạp hay phóng qua đường đùa giỡn.
Bóng chiều đã dần xuống, cuối điểm hành trình của chúng tôi là bãi tắm Tiên Sa. Cảnh vật thiên nhiên nơi đây rất quyến rũ, bóng chiều vàng rời rợi hắt ánh lên những tảng đá to lớn, bóng mượt đang trần mình tựa lưng vào mũi Tiên Sa, phía dưới là sóng biển dập dồn. Từng đàn cá tung tăng bơi lội, những chú cua lượn lờ trong từng kẽ đá, những chú vẹm bám thành chùm trên các vách đá đẹp làm sao. Dân gian đồn rằng các vị tiên từ trên trời thường chọn bãi cát nơi đây để giáng trần, tắm biển, ca múa, đánh cờ với nhau... nên có tên là Tiên Sa.
Chúng tôi kết thúc hành trình của một ngày chủ nhật bằng cách ngâm mình trong nước biển trong veo trong ánh nắng chiều vàng dịu, nghe tâm hồn dạt dào cảm xúc.
Cách Tân

Điện thoại
Submitted by nlphuong on Sat, 27/08/2011 - 19:15Có điện thoại thì dễ nhưng sử dụng nó không đơn giản.
1 Con trai vào cấp III, nó nằn nì một chiếc điện thoại di động để tiện việc thông tin đưa đón. Và dĩ nhiên nó đúng, một phần vì điện thoại di động rất thuận tiện, một phần vì giờ đây gần như cả lớp của nó đứa nào cũng sở hữu một chiếc.
![]() |
Minh họa: Vũ Đình Giang |
Có điện thoại thì dễ nhưng sử dụng nó không đơn giản.
Có lần tôi bị cô giáo chủ nhiệm mời đến trường vì con tôi sử dụng điện thoại trong giờ học và bị cô tịch thu. Tôi phải cam kết sẽ nhắc nhở nó nhưng tôi vẫn bị cô “nhắc nhở” thêm lần nữa vì chuyện này. Có lần cả nhà tôi khó chịu vì thằng con chạy ra ngoài nghe điện thoại lâu đến bỏ cả bữa cơm đang ăn dở. Có lần thằng con phải “giải trình” với mẹ nó lý do vì sao không dọn dẹp phòng, nó bỏ ngang vì “có điện thoại” và dĩ nhiên cuộc điều tra của mẹ nó cũng bị ách lại với hiện trường phòng ngủ bốc mùi của nó.
Mặc dù nó là người sử dụng điện thoại trực tiếp nhưng chủ thuê bao của chiếc điện thoại ấy là chúng tôi, việc trả tiền cho sản phẩm thông tin tiện ích này đã biến vợ chống tôi trở thành “khổ chủ” khi con trai lúc nào cũng sử dụng vượt ngưỡng ngân sách tài chính được cấp.
2 Thời buổi bây giờ cái gì cũng diễn ra một cách nhanh chóng, thậm chí người ta còn tìm cách nhảy cóc, “đi tắt đón đầu” để có thể bắt kịp với tốc độ cuộc sống. Từ một gã nhà quê sợ độ cao, tôi bây giờ có thể len lỏi trên cầu thang cuốn, bất kể đã va chạm vào ai và bỏ ngoài tai những lời càu nhàu của họ để tranh thủ thêm một ít thời gian. Tôi cũng không ngại chen lấn với những người yếu sức hơn và cố thủ đôi chân vững chãi của mình trên xe buýt để kịp giờ đến chỗ làm. Tôi vô tình giậm đôi giày đầy bùn lên hành lang vừa lau thay vì phải chịu khó dừng lại một chút ở tấm thảm chùi. Tôi sung sướng rất nhanh với các tiện nghi cuộc sống nhưng quên mất phải học cách hưởng thụ nó như thế nào.
Sếp tôi trong một lần trò chuyện riêng tư, ông bảo: “công ty mình cái gì cũng tốt, chỉ có vấn đề sử dụng điện thoại công ty cho việc cá nhân, lúc thì nói chuyện riêng lâu quá mức, lúc thì để chuông trong cuộc họp hay gặp đối tác, lúc thì… cãi vã qua điện thoại quá to, lúc thì chậm trả tiền khiến giấy nhắc thu phí bay về công ty tới tấp…”. “Nhưng đó là chuyện cá nhân mà”. “Đành rằng vậy nhưng mình có thể bị đánh giá qua những chuyện như vậy đấy!”. Hình như không chỉ có thằng con tôi không biết sử dụng điện thoại.
3 Con trai tôi thông báo lớp nó có một đưa chuẩn bị đi du học, vợ tôi thở dài: “Trời ơi! Vậy là mẹ nó buồn lắm đây, ngày nào cũng tận tay chăm sóc nó, bây giờ lâu lắm mới được gặp mặt nó”. “Mẹ ơi! Con thấy nó vui lắm, mai mốt con lớn lên cũng phải đi học, đi làm suốt vậy, có khi con đi sáng sớm thì mẹ chưa dậy, con về tối mịt thì mẹ đã ngủ rồi, cả tuần biết đâu còn không gặp mặt nữa là. Hơn nữa bây giờ có điện thoại rồi, có gì mẹ con minh ới nhau một tiếng là được rồi”.
Tôi nhìn thằng con đang lớn nhanh như thổi của mình và hỏi nó: “Vậy theo con, một khi có điện thoại rồi thì chúng có thể mạnh dạn mà xa nhau phải không?”. Có một chút khựng lại trong thái độ của nó, hẳn nó cũng thấy có gì đó không ổn. “Thế mà bố vẫn cho rằng điện thoại là chiếc cầu nối cho các mối quan hệ hơn là phương tiện để cổ vũ cho việc xa nhau. Ngoài việc trao đổi thông tin, bố còn muốn con dùng điện thoại để chúc mẹ một câu nhân ngày sinh nhật mẹ, để con không lười biếng hay lảng tránh việc gặp gỡ người thân. Và con chỉ có tài khoản đủ để sử dụng trong một khoảng thời gian ngắn thì con còn phải học thêm cách chọn lựa những điều ưu tiên cho các cuộc gọi này. Con làm được việc này chứ?”.
Theo Vân Cơ
Tuổi trẻ cuối tuần 28.8.2011

Níu mùa sen Hồ Tây
Submitted by nlphuong on Fri, 26/08/2011 - 00:16(ICTPress) - Mới đó mà chỉ còn quãng mươi ngày nữa đã hết mùa sen. Rải rác quanh Hà Nội có rất nhiều làng trồng sen, nhưng những đầm sen lớn nhất đều tập trung quanh khu vực Hồ Tây.
(ICTPress) - Mới đó mà chỉ còn quãng mươi ngày nữa đã hết mùa sen. Rải rác quanh Hà Nội có rất nhiều làng trồng sen, nhưng những đầm sen lớn nhất đều tập trung quanh khu vực Hồ Tây.
Mùa sen bắt đầu từ khoảng tháng 5, những ngày chính hạ oi bức nóng nực đến đầu tháng 9 hàng năm.
Hẹn nhau một buổi sáng sớm cuối tuần, bon bon qua những ngôi nhà cao tầng, trung tâm vui chơi, những con đường trải bê tông mới được dựng lên, chúng tôi đến những đầm sen Hồ Tây khi còn khá vắng vẻ.
![]() |
Trong không khí mát mẻ, tinh khôi của một ngày mới, đứng ở bất cứ chỗ nào dọc đầm sen Tây Hồ đều cảm nhận thật rõ hương thơm dịu mát, tinh khiết của hoa sen. Cứ đứng yên vậy trong khoảnh khắc, bạn sẽ cảm thấy hương sen đậm dần, đậm dần rồi thơm ngát. Cả mấy đầm sen đều xanh mát một mầu lá sen. Lá sen Tây Hồ to và xanh mướt, thi thoảng lại dập dềnh trước những làn gió. Thường đúng dịp sinh nhật Bác là sen nở rộ. Sen đầu mùa và sen nở vào sáng sớm hương thơm nồng đượm hơn.
Sen Hồ Tây chủ yếu được hái để ướp trà sen, một loại trà đặc sản của Hà Nội. Từ lúc sáng sớm, khi mặt trời còn chưa lên, người thu hoạch sen đi thuyền nan trên đầm hái những bông hoa sen đang chúm chím nở để hương sen không bị tản đi. Những bông sen được chuyển lên chòi giữa đầm sen để tách từng cánh sen ra để lấy nhị hoa, nơi chứa đựng những hạt nhỏ li ti chỉ nhỉnh hơn đầu tăm, có màu trắng đục đính trên đầu sợi chỉ vàng gọi là “gạo sen” hay chính là túi hương thơm của sen Tây Hồ.
![]() |
Ướp trà sen có hai cách: ướp “xổi” và ướp bằng gạo sen tách ra. Ướp “xổi” là cách bỏ một nhúm trà vào bông hoa rồi lấy lá sen buộc lại, để từ sáng đến chiều là dùng pha trà được. Cách ướp bằng gạo sen là “gạo" được tách ra và ướp với trà. Để có cân trà sen thường mất từ ba đến bốn tuần.
![]() |
Sau khi dạo quanh đầm sen, đi bộ có, ngắm có, chụp ảnh có, chúng tôi chọn 1 quán lá và gọi trà sen. Bưng chén trà được ướp hương sen Tây Hồ trên tay, nhấp từng ngụm nhỏ và từ từ cảm nhận vị ấm nóng đang dần lan tỏa, màu xanh vàng trong veo cùng với vị đượm nồng của hương trà quyện với mùi thơm dịu, tinh khiết phảng phất của hoa sen làm cho lòng người lắng đọng, tĩnh lặng. Bao bận rộn, tất bật của cuộc sống hiện đại dần tan biến, lòng người thư thái, an lạc trước vị thanh tao, nồng nàn của chén trà.
Thi thoảng lại có những nhóm bạn trẻ và những gia đình trẻ mà thú vị là toàn thấy những gia đình có con gái vào quán gọi trà sen và tranh thủ chụp vài kiểu ảnh để lưu giữ một không gian tự nhiên tuyệt vời. Tôi cứ miên man với suy nghĩ Hà Nội có một nơi quý giá đến vậy.
Chị chủ quán cho chúng tôi hay có những gia đình mỗi lần lên đầm sen lại mua cả đến mấy trăm bông sen có trà để mang về gửi cho người thân ở xa và cũng để muốn thưởng thức với đông đủ gia đình khi những bông sen có trà có thể cất giữ nơi khô thoáng hoặc trong tủ lạnh.
Có thể mùi vị và không gian thưởng trà ở nhà không được tuyệt vời như ở giữa đầm sen Hồ Tây nhưng người thưởng thức dường như muốn níu một hương vị trà sen Hồ Tây.
Đầu mùa sen tôi cứ tâm niệm mùa sen đến nên đi vài lần với bạn bè. Ấy vậy mà hết mùa sen rồi mà mới đi được 1 lần. Nhất định còn mươi ngày nữa và dịp lễ Quốc khánh, tôi sẽ cùng bạn bè tự thưởng cho mình thú uống trà sen và níu chút ít thời gian còn lại của mùa sen Hồ Tây năm nay!
Linh@



500 suất học bổng Doreamon ý nghĩa cho năm học mới
Submitted by nlphuong on Fri, 26/08/2011 - 00:02(ICTPress) - Doraemon – bộ chuyện tranh Nhật Bản khi lần đầu ra mắt tại Việt Nam năm 1992 đã làm sốt thế hệ học sinh phổ thông chúng tôi ngày ấy.
(ICTPress) - Doraemon – bộ chuyện tranh Nhật Bản khi lần đầu ra mắt tại Việt Nam năm 1992 đã làm sốt thế hệ học sinh phổ thông chúng tôi ngày ấy.
Nhớ hàng tuần những tập truyện Doreamon đều đặn ra sạp và bất chấp buổi trưa nắng chang chang sau buổi học sáng trên lớp, nhóm bạn và tôi phi như bay ra hiệu sách để mua cho được 1 cuốn từ những đồng tiền tiết kiệm. Và đọc ngay trên đường đi bộ về nhà dù bụng đói meo. Nhà tôi hiện nay vẫn lưu giữ hàng chồng tập truyện Doraemon từ những năm đó.
Doraemon là loạt truyện tranh của tác giả Fujiko.F. Fujio người Nhật Bản, được sáng tác từ năm 1969 dành cho lứa tuổi thiếu nhi. Bộ truyện kể về một chú mèo máy tên là Doraemon đến từ thế kỷ 22 để giúp một cậu bé học sinh lớp 4 hậu đậu tên là Nobita.
![]() |
Diện mạo nguyên tác “Doraemon” được xuất bản mới bắt đầu từ năm 2010 |
Các câu chuyện của Doraemon thường ngắn gọn, dễ hiểu, dí dỏm và mang cái nhìn lạc quan về cuộc sống tương lai cũng như sự phát triển của khoa học - kỹ thuật. Doraemon đã giành được nhiều giải thưởng truyện tranh ở Nhật Bản và được tạp chí TIME Asia bình chọn là một trong 22 nhân vật nổi bật của châu Á. Tác phẩm sau đó đã được chuyển thể thành phim hoạt hình cùng các thể loại khác như kịch, trò chơi điện tử...
Năm 2008, Doraemon vinh dự được bổ nhiệm làm Đại sứ văn hoá hoạt hình đầu tiên của Nhật Bản. Lễ bổ nhiệm được tổ chức trang trọng tại Bộ Ngoại giao Nhật Bản vào ngày 19/3/2008.
Tác giả Fujiko.F. Fujio là bút danh của họa sĩ manga (truyện tranh hiện đại Nhật Bản) Fujimoto Hiroshi cho biết trong lúc đang bí đề tài cho nhân vật truyện tranh mới, ông bỗng thấy cô con gái của mình chơi với một con lật đật. Thế là ông nảy ra ý tưởng tạo ra nhân vật mới có hình dáng là sự kết hợp của một con mèo với lật đật – đó chính là hình dáng của nhân vật Doraemon sau này.
Ngay cả sau khi tác giả Fujiko.F. Fujio qua đời năm 1996, các tập truyện Doraemon vẫn tiếp tục được phát hành và tiêu thụ mạnh tại Nhật Bản. Kể từ khi ra đời đến nay, Doraemon không chỉ được coi là bộ truyện tranh được yêu thích hàng đầu ở Nhật Bản, mà còn trở thành một biểu tượng văn hóa của đất nước Hoa Anh Đào và được trẻ em nhiều nước trên thế giới yêu thích.
Sau Nhật Bản, Doraemon đã được phát hành tại nhiều quốc gia khác trên thế giới và đều trở thành nhân vật truyện tranh được hâm mộ, đặc biệt là tại châu Á. Phần lớn các nước phát hành Doraemon bằng tiếng bản ngữ từ đầu thập niên 1990.
Tại Việt Nam, bộ sách Doraemon đã được Nhà xuất bản (NXB) Kim Đồng xuất bản cuối năm 1992 với tên Đôrêmon (được tham khảo từ bản tiếng Thái). Vì manga là thể loại hoàn toàn mới đối với độc giả Việt Nam nên NXB Kim Đồng đã tổ chức biên tập và biên soạn, đổi tên các nhân vật, thay đổi một số chi tiết trong nội dung sách và thay đổi bố cục các tập sách để phù hợp với bạn đọc thời điểm đầu thời kì đổi mới của đất nước.
Bộ sách lập tức thành sự kiện của ngành xuất bản Việt Nam năm đó. NXB Kim Đồng đã đặt vấn đề trả tiền bản quyền đối với số lượng sách Doraemon đã xuất bản trong giai đoạn 1993-1995. Số tiền bản quyền trị giá 1 tỷ đồng này được tác giả Fujiko.F.Fujio ủng hộ toàn bộ để cùng với NXB Kim Đồng thành lập quỹ học bổng dành cho trẻ em Việt Nam có hoàn cảnh khó khăn. Đó chính là Quỹ Hỗ trợ giáo dục dành cho trẻ em Việt Nam mang tên Đôrêmon (gọi tắt là Quỹ Đôrêmon) được lập năm 1996. Quỹ Doraemon trao học bổng cho các em học sinh có hoàn cảnh khó khăn, có ý chí vươn lên trong học tập và tích cực trong công tác Đội trên khắp cả nước.
Kể từ năm 1996 đến nay, Quỹ Doraemon đã tổ chức 15 lần trao học bổng cho các tỉnh, thành phố trong cả nước. Mỗi năm, Quỹ đều chọn một địa điểm để tổ chức trao trực tiếp cho các em thiếu nhi tiêu biểu ở các vùng miền.
Năm học 2011- 2012, Quỹ Doraemon sẽ trao 500 suất học bổng, mỗi suất trị giá 1 triệu đồng, tổng số tiền là 500 triệu đồng. Năm học này với chủ trương tiết kiệm, Quỹ không tổ chức Lễ trao và chuyển toàn bộ số học bổng qua đường bưu điện đến các địa phương để các em học sinh kịp đón năm học mới.
Trong tổng số 500 suất học bổng năm học này có 102 em dân tộc ít người (chiếm 1/5 số suất học bổng), 94 em mồ côi cha mẹ, 23 em gia đình thương binh, bộ đội, gia đình có công với cách mạng, 23 em có hoàn cảnh cha mẹ ly hôn hoặc ly tán...
Giám đốc Quỹ học bổng Doraemon Lê Phương Liên cho biết 16 năm qua Quỹ Doraemon đã trao 7.649 suất, trị giá 4.325.000.000đ. Trong thời gian tới, Quỹ sẽ chú ý hơn theo từng loại đối tuợng khó khăn riêng, như con em gia đình có công, các em dân tộc thiếu số, các em vùng biển đảo… Khích lệ nghị lực vuợt khó khăn học giỏi của các em học sinh nhỏ để trở thành nguời có ích cho gia đình và xã hội.
NTH

“Mỗi đứa trẻ là một triết gia”
Submitted by nlphuong on Sun, 21/08/2011 - 12:51(ICTPress) - Nhìn hình minh họa bìa của Cuốn sách về những sự trái ngược mang tính triết học dưới đây bạn sẽ liên tưởng tới điều gì?
(ICTPress) - Nhìn hình minh họa bìa của Cuốn sách về những sự trái ngược mang tính triết học dưới đây bạn sẽ liên tưởng tới điều gì?
![]() |
Mỗi em học sinh tham gia buổi tọa đàm Mỗi đứa trẻ là một triết gia do Nhà xuất bản Kim Đồng phối hợp với Trung tâm văn hóa Pháp tổ chức ngày 20/8 tại L’Espace, 24 Tràng Tiền, Hà Nội nhân dịp ra mắt cuốn sách này, có một câu trả lời khác nhau: “Tất cả phải có tự do”, “Không có lưới cá tự nhảy ra”, “Mỗi sinh vật đều có quyền tự do”…
Điều này có thể thấy mỗi em có một tư duy, liên tưởng khác nhau và làm thế nào để các bậc phụ huynh có những phương pháp phù hợp để phát triển trí tuệ tối đa của con em mình.
Cuốn sách và buổi tọa đàm là mong muốn của Nhà xuất bản Kim Đồng gửi tới các em và những bậc phụ huynh thông điệp, hiểu biết bổ ích về dòng sách triết học dành riêng cho trẻ em cũng như giáo dục về phát triển nhận thức, tư duy, triết học cho lứa tuổi nhỏ.
Nếu như ở các nước phương Tây những cuốn sách về lĩnh vực này đã không còn mấy xa lạ và được công nhận về tính hiệu quả trong việc nâng cao nhận thức và tư duy của trẻ em. Đối với phần lớn các bậc phụ huynh Việt Nam việc dạy triết học cho con em mình vẫn còn khá mới mẻ bởi quan niệm rằng triết học là trừu tượng, khó hiểu.
Như một bước đi khai phá vào mảng đề tài này, Cuốn sách về những sự trái ngược mang tính triết học của hai tác giả Oscar Brenifier, triết gia thực hành và nhà đào tạo kỹ năng tư duy nổi tiếng nhất thế giới hiện nay đã từng đến Việt Nam hồi tháng 3/2011 và họa sỹ nổi tiếng Jacques Després, được lựa chọn chính bởi nội dung vừa đơn giản, dễ hiểu với trẻ nhỏ khi giới thiệu các cặp khái niệm đối lập cơ bản nhất trong triết học, vừa có hình thức đẹp, thu hút các độc giả nhí… Cuốn sách đã gây tiếng vang lớn tại châu Âu, trên thế giới và đã giành Giải thưởng Sách thiếu nhi Montreuil năm 2010.
Cuốn sách về những sự trái ngược mang tính triết học giới thiệu 12 cặp phạm trù đối lập, và được trình bày trước hết dưới dạng chúng đối lập nhau như thế nào, tiếp đến liên kết chúng lại bằng một câu hỏi và cuối cùng là một lời kết chỉ rõ tại sao cái này lại cần đến cái kia. Những tranh vẽ tuyệt vời minh họa theo giai đoạn tạo nên hình hài và mang lại cuộc sống cho các ý tưởng... giúp các em bước đầu có một cái nhìn biện chứng về thế giới đa dạng xung quanh mình đồng thời tự phát triển khả năng nhận thức của bản thân.
Phó Giám đốc Nhà xuất bản Kim Đồng Phạm Huy Thắng còn cho biết thêm một thông tin thú vị là Cuốn sách này được nhà báo, dịch giả Phan Quang, Nguyên Chủ tịch Hội nhà báo Việt Nam dù rất bận rộn nhưng với lòng yêu trẻ, ông đã dành thời gian để chuyển ngữ cuốn sách này với giọng văn trong sáng, dễ hiểu.
Kết thúc buổi tọa đàm, những người tham dự đã cảm nhận được một cuốn sách để ta ngắm nghía, một cuốn sách giúp ta suy nghĩ.
Linh@

Hiện tượng âm nhạc Israel biểu diễn tại Việt Nam
Submitted by nlphuong on Mon, 15/08/2011 - 14:22(ICTPress) - Ngày 21/8/2011, Đại sứ quán Israel giới thiệu Chương trình biểu diễn nghệ thuật duy nhất của nữ ca sỹ Marina Maximilian Blumin đến từ Israel tại Việt Nam.
(ICTPress) - Tối 21/8/2011, Đại sứ quán Israel giới thiệu Chương trình biểu diễn nghệ thuật duy nhất của nữ ca sỹ Marina Maximilian Blumin đến từ Israel tại Việt Nam.
Sự kiện này được tổ chức nhằm giới thiệu văn hóa âm nhạc Israel với khán thính giả tại Việt Nam. Trong chương trình, Marina sẽ thể hiện các ca khúc nổi tiếng cũng như do cô sáng tác và tự đệm đàn piano.
![]() |
Là một nghệ sỹ piano, nhạc sỹ và ca sỹ được đào tạo bài bản, Marina Maximilian Blumin là một trong những tài năng lớn và đáng chú ý nhất tại Israel, được mệnh danh là “hiện tượng của một thế hệ”.
Marina Maximilian Blumin sinh năm 1987 tại Ukraine. Mẹ cô, bà Alla, là một giảng viên piano và đồng thời là một nhạc sĩ. Khi Marina được 3 tuổi, gia đình chuyển đến Israel, nơi cô sớm bắt đầu theo học đàn piano, thanh nhạc và âm nhạc cổ điển. Lên 10 tuổi, cô bắt đầu biểu diễn trong các liên hoan âm nhạc, trong đó có hát song ca với ca sỹ trẻ Charlotte Church tại mừng Thiên niên kỷ mới của Israel, cùng dàn nhạc giao hưởng. Ở tuổi 14, cô bắt đầu biểu diễn nhạc Jazz chính thống trong các câu lạc bộ nhạc Jazz.
Marina đã học tại trường Trung học Nghệ thuật Tel Aviv và tốt nghiệp với bằng danh dự, chuyên ngành Âm nhạc cổ điển và Jazz. Trong những năm học trung học, cô đã dành nhiều học bổng và giải thưởng quốc gia và quốc tế trong lĩnh vực thanh nhạc Jazz và sáng tác. 15 tuổi, Marina đã bắt đầu biểu diễn ở nhà hát. Cô tham gia sản xuất vở nhạc kịch "The Producers" của Mel Brooks, đồng thời biểu diễn cũng như viết nhạc cho một số nhà sản xuất khác.
Marina trở nên nổi tiếng khi lọt vào chung kết Chương trình “A star is born”, một cuộc thi tài năng âm nhạc giống "American Idol" tại Israel và giành vị trí á quân.
Trong khoảng thời gian 2008-2011, Marina tổ chức ba buổi biểu diễn khác nhau, đáng kể là chương trình "ExperiMental" (Thử nghiệm) do Marina đồng sản xuất, bao gồm các bài hát gốc tiếng Anh và tiếng Do Thái mà cô hát cùng ban nhạc và chương trình solo mang tên "Amok Ba-Tal" (trích dẫn từ một bài thơ của nhà thơ nổi tiếng Leah Goldberg), trong đó Marina đệm đàn piano và hát các bài hát gốc trong album đầu tay sắp tới. Album này do Tamir Muskat của ban nhạc nổi tiếng thế giới "Balkan Beat Box" sản xuất, gồm các ca khúc do cô viết lời và sáng tác, cùng với các ca khúc cô phổ nhạc, lời bài hát là những bài thơ Israel nổi tiếng.
Marina cũng đã biểu diễn tại Liên hoan nhạc Jazz Quốc tế Biển Đỏ, Liên hoan nhạc Jazz Eilat và Bolzano, Italia. Cô cũng từng cộng tác với những nghệ sỹ trong nước và quốc tế như nhạc sỹ kiêm guitar bass Avishai Cohen, Avi Leibovich, Jason Lindner, David Hazeltine, Deborah Brown, Leonid Ptachka, Omer Avital, J.K Allen…
Các bạn yêu thích âm nhạc hay mong muốn có một buổi tối cuối tuần nghỉ ngơi hãy tới Trung tâm Văn hóa Pháp, 24 Tràng Tiền, Hà Nội vào lúc 19h30. Vé mời được phát miễn phí từ 17/08/2011 với số lượng có hạn.
Trước đó tối ngày 19/8, UNESCO Việt Nam trong Chương trình Đại nhạc hội chào mừng Đại hội thế giới lần thứ 8 lần đầu tiên được tổ chức tại Hà Nội, Marina sẽ trình bày hai bài hát trong Chương trình cùng với các nghệ sỹ quốc tế và Việt Nam.
Linh@

T-fresh - một địa chỉ thực phẩm sạch
Submitted by nlphuong on Sat, 13/08/2011 - 08:51(ICTPress) - Nếu bạn là công chức thời hiện đại làm tối mịt các ngày trong tuần rồi lại sấp ngửa đi chợ chiều mà không biết có mua được thực phẩm, rau sạch đảm bảo tươi ngon, T-Fresh thấu hiểu được nỗi khổ ấy của bạn và đã chuẩn bị những thực đơn, rau sạch hàng ngày.
(ICTPress) - Mấy năm trước có dịp đi công tác tại Nhật Bản, ngoài giờ học, hội thảo tôi đã tính toán từng chút thời gian để được đi và biết nhiều nơi ở Nhật Bản. Cũng nhờ người bạn đang học ở Nhật mà tôi thực hiện được hành trình nhiều hơn mong ước và đóng góp vào việc tiết kiệm thời gian cho tôi còn là những cửa hàng 24/24.
Những cửa hàng kiểu này có không gian vừa đủ và mở cửa 24 giờ/24 giờ, rất thuận tiện cho bạn mua những đồ ăn và đồ dùng rất thiết yếu. Lúc đó tôi đã tìm được những gói cơm rong biển hoặc cá có ghi các con số calorie đủ đảm bảo dinh dưỡng và sạch cho việc di chuyển liên tục. Sau này về Việt Nam tôi cứ mong có những cửa hàng nhỏ nhưng có đủ những thứ rất thiết yếu như thế. Ở Nha Trang tôi đã gặp một cửa hàng như thế ở khu phố Tây ba lô. Còn ở Hà Nội, hiện nay đã có những cửa hàng vừa đủ để bày bán các thực phẩm thiết yếu hàng ngày như cửa hàng Hapro Mart hay T-Mart.
Mới đây tôi biết thêm một cửa hàng nữa và mong muốn giới thiệu đến bạn đọc. Đó là cửa hàng T-fresh chuyên cung cấp các thực phẩm và hoa quả sạch. Được hỏi ý định ban đầu mở cửa hàng thì một trong hai cô chủ cửa hàng, vừa làm nhà nước vừa điều hành cửa hàng cho biết: lý do đơn giản lắm, chỉ vì muốn gia đình mình được dùng các sản phẩm rau, quả và thực phẩm sạch nên mở thôi. Sau đó thì phục vụ mọi người được dùng đồ sạch như mình để bảo vệ sức khoẻ cộng đồng.
![]() |
Tôi trở lại cửa hàng vào một sáng thứ 7 thong dong hơn, đã thấy nhộn nhịp một số bà nội trợ xách những túi to rau sạch bước ra.
Các sản phẩm sạch của T-fresh khá đa dạng từ hoa quả đặc sản từ các vùng miền trong cả nước với hàm lượng dinh dưỡng cao: Rau an toàn của Viện Môi trường Nông nghiệp Việt Nam không sử dụng các loại thuốc trừ sâu hoá học; phân bón hoá học; chất kích thích, thuốc tăng trưởng, thuốc bảo quản; và trái cây nhập khẩu tươi ngon từ Mỹ, Úc, Newzeland với giá hợp lý.
![]() |
![]() |
![]() |
Rau an toàn thương hiệu Big Green của Viện Môi trường Nông nghiệp |
Nếu bạn quan tâm đến các loại thức uống sạch thì cửa hàng có sữa TH True milk, Mộc Châu, Vinamilk, Ba Vì,… nước ép trái cây 100% thiên nhiên không sử dụng hương liệu, đường, phẩm màu, thích hợp với mọi lứa tuổi, là nước uống giải khát giàu chất dinh dưỡng, tăng khả năng phòng ngừa một số loại bệnh như tim mạch, tiểu đường, chống các phần tử gây lão hoá, làm đẹp da. Các thực phẩm an toàn, uy tín cửa hàng có gà Dabaco, Thực phẩm sạch Đức Việt, cá thu đánh bắt một nắng Vân Đồn - Quảng Ninh, Đồ Sơn - Hải Phòng, gả thả tươi được làm sạch hôm nay gọi mai có và còn nhiều sản phẩm an toàn cho sức khoẻ bạn và gia đình bạn.
![]() |
Ô mai sạch với thương hiệu Tiến Thịnh nổi tiếng của phố cổ Hà Nội từ năm 1937 |
Nếu bạn là công chức thời hiện đại làm tối mịt các ngày trong tuần rồi lại sấp ngửa đi chợ chiều mà không biết có mua được thực phẩm, rau sạch đảm bảo tươi ngon, T-Fresh thấu hiểu được nỗi khổ ấy của bạn và đã chuẩn bị những thực đơn, rau sạch hàng ngày giúp bạn chỉ với thời gian ngắn ngủi 20 phút bạn đã có bữa cơm tối quây quần gia đình ngon mà sạch sẽ, đảm bảo dinh dưỡng.
Ngắm nghía thêm một số đồ nữa tại cửa hàng, các bà nội trợ hay đơn giản là một khách hàng viếng thăm có thể chọn một hay nhiều đồ nhỏ xinh từ món đồ chơi nhỏ ngộ nghĩnh hay hộp bút xinh xinh cho các cháu.
![]() |
T-fresh cũng luôn có những chương trình giảm giá đặc biệt nhân dịp 1/6 hay rằm tháng 7 cùng nhiều dịp lễ khác… Bạn hãy ghé thăm T-fresh tại địa chỉ P101 - C10 - Ngõ 73 Nguyên Hồng, Láng Hạ, Đống Đa, Hà Nội để có những niềm vui bất ngờ và bạn có thể yêu cầu nhận được sản phẩm khi gọi tới điện thoại 04.377 64646, 0904195858.
Linh@






Ngon
Submitted by nlphuong on Tue, 09/08/2011 - 23:03(ICTPress) - Góc phố Nguyễn Du - Triệu Việt Vương có rất nhiều hàng quán, nhưng ấn tượng nhất với tôi là một hàng xôi nho nhỏ, chỉ bán vào buổi sáng.
(ICTPress) - Góc phố Nguyễn Du - Triệu Việt Vương có rất nhiều hàng quán, nhưng ấn tượng nhất với tôi là một hàng xôi nho nhỏ, chỉ bán vào buổi sáng.
Đôi chiếc bàn nhựa be bé, dăm cái ghể con con, một cái tủ xinh xinh, một chiếc bếp mini dễ di chuyển được đặt gọn gàng bên một con ngõ cũng nho nhỏ, ngăn ngắn cạnh số nhà 21 Nguyễn Du, hàng xôi ấy cũng chỉ bán xôi trắng ăn với ruốc, giò, chả, trứng, thịt kho, pa tê, lạp xường…chứ không có các loại xôi vò, xôi xéo hay xôi đỗ, xôi lạc. Ấy thế mà thật ngon, thật quen đến độ lâu lâu không ăn lại thấy nhớ.
Thú vị nhất là những sáng mùa đông se lạnh, bát xôi nóng nghi ngút khói cầm lên là thấy ấm đôi bàn tay, cùng lúc hít hà mùi thơm của những hạt nếp trằng ngần, trắng ngà, dẻo quánh đi cùng với cái vàng rộm của trứng tráng hay màu nâu sậm của thịt kho, sắc đỏ hồng hào của những miếng lạp xường xắt mỏng, xen loáng thoáng chút xanh mát của dưa leo dầm dấm ớt. Đôi ba miếng dưa leo chua chua cay cay càng làm vị ngọt vị béo vị bùi của thịt của trứng, vị dẻo vị thơm của xôi thêm đậm đà. Cùng với âm thanh rộn ràng của góc phố mỗi sớm mai, món xôi giản dị nơi đây có hương vị rất riêng.
![]() |
Hấp dẫn nhất với tôi lại là món pa tê chiên cháy cạnh ăn với xôi trắng. Miếng pa tê chiên cháy cạnh vuông vắn màu cacao sẫm đặt trên xôi trắng đựng trong cái bát tròn nhìn đã thấy ngon mắt. Pa tê chiên hơi cháy có vị bùi, ròn và ngậy quện lấy cái dẻo thơm của những hạt nếp cứ ngọt mãi trong miệng, thêm vị chát dịu của một cốc trà xanh đặc và nóng. Thật là…Ngon! Rất lạ là hai món ăn này lại hợp nhau đến thế. Pa tê vốn là món được du nhập từ châu Âu thường là để ăn cùng với bánh mỳ, ấy thế mà chiên lên và ăn với món xôi trắng Á Đông lại tạo nên một hương vị hòa quện ngon lành với nhau. Sự hòa nhập của văn hóa ẩm thực đôi khi thật giản dị mà không kém phần quyến rũ.
Nhưng pa tê chiên và xôi trắng ở nơi khác không hòa nhập ngon lành với nhau như ở hàng xôi sáng góc phố này. Tôi đã gọi đúng món xôi pa tê chiên như thế ở những quán khác, cũng trắng, cũng dẻo, cũng thơm nhưng cứ có một chút gì đó thiêu thiếu để làm nên vị đậm đà. Lại mất công mua gạo nếp cái hoa vàng rồi vào siêu thị khuân về các loại pa tê hộp để tự đồ xôi, tư chiên tự rán pa tê. Ấy vậy mà vẫn cứ không thấy ngon như xôi pa tê cháy nơi góc phố đó. Sáng hôm sau bèn đến sớm để lấy chỗ đỗ xe, rồi chay ngay vào hàng xôi, gọi một suất và hỏi bà chủ hàng xôi - bà Mão, mới biết rằng bà bán món xôi này ở đây đã hai mươi năm. Ơ thế thì mình nấu xôi và chiên pa tê không ngon được như bà thì cũng đúng thôi nhỉ.
Trong một chuyến công tác Sài Gòn, gần khu phố Tây ba lô, Đề Thám - Phạm Ngũ Lão, tôi nhìn thấy biển hiệu “Xôi không ngon”; biển hiệu thế nhưng quán khá đông khách ăn, ba bốn chú Tây ba lô còn đang đứng quanh cái bếp chờ đến lượt nhận phần xôi. Chợt nhớ về hàng xôi sáng nơi góc phố Nguyễn Du - Triệu Việt Vương nhà mình, chả biển hiệu gì mà khách đến ăn vẫn cứ phải ý tứ tự nhường nhau chỗ ngồi. Có lẽ bà Mão có treo biển “Xôi không ngon” hay “Xôi chán lắm” thì khách quen vẫn tìm đến, mà có khi lại đông thêm vài vị khách hiếu kỳ.
Có lần bà Mão ốm, cô con gái (hay con dâu) bán thay. Bát xôi có vẻ đầy hơn, miếng pa tê dày hơn, lại khuyến mại thêm mấy miếng lạp xường, chắc là thơm thảo xởi lởi để giữ khách quen. Cũng thơm, dẻo, ngậy, bùi như mọi ngày, suất xôi sáng xởi lởi hôm ấy khiến tôi quá no đến độ bỏ cả bữa trưa. Thế ra cái ngon cũng như cái duyên, ít thì thiêu thiếu mà nhiều quá thì lại no lại chán, chỉ cần vừa đủ là ngon, là duyên.
Hiền Minh

Hà Nội - Ẩm thực vỉa hè ký
Submitted by nlphuong on Sat, 06/08/2011 - 10:51(ICTPress) - Dù đã có những cuộc xâm lấn mạnh mẽ của đồ ăn nhanh như KFC, Lotteria, BBQ Chicken, lẩu băng chuyền… song người Hà Nội bảo thủ vẫn không bỏ được thói quen ăn vỉa hè.
Ăn…
Dù đã có những cuộc xâm lấn mạnh mẽ của đồ ăn nhanh như KFC, Lotteria, BBQ Chicken, lẩu băng chuyền… song người Hà Nội bảo thủ vẫn không bỏ được thói quen ăn vỉa hè. Không phải là nhà hàng cao sang, ăn cả bằng mắt hay gì gì đó mà ghé qua những quán ăn này để được thực sự tìm về nét tinh tế và tài nấu nướng bậc nhất ẩn trong từng món ăn dân dã.
Có thể kể đến gánh bún riêu vỉa hè ngã tư Hai Bà Trưng - Quang Trung (chuyên bán sáng để phân biệt với gánh bún riêu bán chiều cuối phố Quang Trung) không biển hiệu mà ở đó gần 30 năm rồi. Khách đông, khó tính nhưng toàn là những người trung thân từ thời còn đi học đến khi có gia đình. Chị Huyền, bà chủ gánh bún bán hàng từ khi con gái đầu lòng còn bé nay đã lên chức bà ngoại. Món bún riêu truyền thống cũng được thay đổi theo thời gian để phù hợp hơn với cuộc sống hiện đại, khách có thể yêu cầu thêm bò bắp/lõi rùa, giò lụa/giò tai, ốc bươu. Như vậy không có nghĩa là mất đi vị chua thanh của dấm bỗng, vị đậm đà khi thêm chút mắm tôm và cay nồng của ớt chưng bởi bao năm rồi bà chủ vẫn giữ nguyên công thức pha chế và gia giảm nước dùng.
Gọi là vỉa hè nhưng quả thực mỗi bát bún ở đây được chăm chút kỹ lưỡng và khá sạch sẽ từ bát đũa tới rổ rau sống thái chỉ. Vậy nên dù gánh bún cũng nhiều phen bôn ba bị đuổi ra đường rồi vào ngõ nhưng khách quen vẫn lần mò tìm ra bằng được. Nếu đã ăn thì bạn sẽ trung thành mà không bao giờ nhắc đến bún riêu Thi Sách, Hòa Mã hay ở bất kỳ một con phố hay ngõ ngách nào khác của Hà Nội.
![]() |
Rồi quán miến lươn Chân Cầm chỉ bán sáng và chiều, buổi trưa nhường lại cho hàng bún bung. Một mặt tiền vỏn vẹn 2m2 dân trong ngõ cùng chia nhau thời gian kinh doanh để kiếm sống. Hàng miến lươn ở đây đặc trưng bởi nước dùng được nấu từ xương lươn xay nhuyễn bởi vậy nó có màu nâu đục đặc trưng và vị ngọt đậm đà chứ không trong vắt như miến lươn Hàng Điếu, Mai Hắc Đế… Lươn khô ở đây cũng thơm giòn vị lươn hơn những nơi khác. Từ chiều tối có thêm chả lươn, nộm lươn, miến lươn xào và cháo lươn để thực khách lựa chọn. Gánh miến lươn này cũng có thâm niên 20 năm có lẻ.
![]() |
Lại nhắc đến phở Hà Nội với những cái tên quen thuộc như phở Bát Đàn, Lý Quốc Sư (cũ), phở Hàng Đồng, phở Thìn, phở Sướng, phở Tự do, phở Hàng Giầy nhưng hãy thử một hàng phở gánh chính hiệu vỉa hè Hàng Trống để được nhấm nhấp cái không khí phở gánh xưa cũ. Hàng chỉ bán duy nhất phở bò chín từ 5h chiều trở đi và nước dùng không thật đặc sắc nhưng có khá nhiều khách sành điệu sẵn sàng ngồi ghế thấp bê bát, sì sụp thưởng thức trong cái chạng vạng chiều hôm.
Hà Nội còn có bánh cuốn được nhắc đến như tinh hoa của ẩm thực đồng bằng Bắc Bộ. Mặc dù bánh cuốn Thanh Trì mới đi vào thơ văn mà giờ đây ít nhiều đã phai nhạt cái hương vị thanh đạm của nó và cũng không mấy dễ tìm thì bánh cuốn nóng Hà Nội lại đa dạng và phố biến hơn. Tuy vậy, điểm mặt những hàng nét cũng không nhiều lắm, một vài hàng ăn tạm là bánh cuốn đầu dốc Hàng Than, bánh cuốn Hàng Bồ có cả nhân thịt gà, bánh cuốn Gia Quân - Hàng Buồm, bánh cuốn Bảo Khánh có nhân củ đậu, bánh cuốn Bà Triệu được tráng đẹp như một chiếc lá mùa thu mỏng mảnh, bánh cuốn 3 chị em ở Phan Phù Tiên. Mỗi người lại kết một hàng theo khẩu vị của riêng mình. Người viết bài này thì chỉ kết bánh cuốn Hàng Bồ bán từ 3h chiều trở đi với nhân bánh được xào rất đặc biệt. Hàng bánh cuốn cũng có tuổi đời trên hai chục năm từ thời còn ở vỉa hè Lương Văn Can mà đến giờ vẫn giữ được phong độ thì không có nhiều hàng làm được. Cô bán hàng kể đã nhọc công tìm người vừa để đào tạo làm hàng cho gia đình vừa là truyền nghề mà chẳng ai theo được…
& nhậu…
Nhậu vỉa hè đã trở thành một đặc trưng trong văn hóa ẩm thực Hà Nội bởi chúng có sức hấp dẫn riêng cả về không gian lẫn hương vị. Gác lại chuyện vệ sinh an toàn thực phẩm, những quán nhậu này có thể thuyết phục nhiều thực khách khó tính.
Buổi tối dạo quanh Hà Nội là bắt gặp cảnh đông đúc, chen chúc trong con ngõ Tạm Thương có phần hơi xập xệ trên phố Hàng Bông của những tín đồ nem chua rán. Thực ra phố Hàng Bạc mới là nơi khai sinh ra món nem chua nướng, rán cách đây hơn chục năm. Nhưng thưởng thức nem chua nướng phải ra ngõ Ấu Triệu sát Nhà Thờ lớn mới thú. Gọi một đĩa nem nướng và 2 trà chanh là bạn có thể ngồi ngắm Nhà Thờ lớn về đêm. Trong cái giá lạnh của buổi tối mùa đông gió bấc, ngồi co ro trong một con ngõ nhỏ chật chội ở Hàng Chai hay Tạm Thương và nhấm nháp miếng nem chua rán hay nướng chấm tương ớt cay ngọt với dưa chuột chẻ, củ đậu hay xoài xanh cũng đủ để ta sống chậm lại một chút. Và ùa về rất nhiều kỷ niệm thời sinh viên. Vẫn mong lắm một buổi tối nào đó được hội ngộ bạn cũ ở đây.
Hà Nội còn nức tiếng với đặc sản nem tai dù chẳng phải nơi khai sinh. Gõ Google sẽ ra cả tá những chỉ dẫn và giới thiệu về nem tai bà Hồng ở Hàng Thùng. Nhưng đừng đến đó mà lại bị vỡ mộng. Từ báo chí đến thực tế vẫn là một khoảng cách. Thôi thì ghé chợ Nam Đồng mua vài lạng nem tai cô Năm mang về cũng đủ cả nước chấm lẫn lá sung, đinh lăng và rau thơm. Dân công sở quanh đấy lâu nay vẫn là khách hàng ruột của hàng này. Có lẽ ngoài vị giòn, thơm mùi thính của tai lợn thái mỏng thì nước chấm mới thực sự quyết định miếng ngon nhớ lâu của tủ hàng bé tẹo này. Chỉ vậy thôi mà nhiều hàng chẳng qua được để thấy cũng ít sự lựa chọn cho cái miệng quen ăn chuẩn vị.
Một mồi nhậu mà dân nhậu 7x trở xuống chuộng hơn là vó bò chấm tương dưới gốc cây đa nổi tiếng phố Hòa Mã. Hàng khá khiêm tốn nép dưới một căn nhà cổ, tường nâu vàng xám xịt với cảnh cửa gỗ xanh cô ban tróc sơn. Đã lâu rồi không ghé lại nhưng đi qua vẫn thấy cái vẻ xưa cũ với một lượng khách ổn định năm nào. Đủ để thấy bao năm rồi chắc hương vị không đổi và khách thì trung thành với bàn ghế cũ kỹ, đồ nhậu bình dân.
![]() |
Cũng là bò nhưng lại là một kiểu chế biến khác với cái tên rất đặc biệt “Bò tá lả” rải đến 3 hàng trên phố Hàng Bún (một cắt ở phố Phạm Hồng Thái, một ngã tư Quán Thánh và một ở phía Hàng Bún cắt Phan Đình Phùng). Hàng ở ngã tư Quán Thánh mới thực là ngon và giữ chỗ ở đây ngót 20 chục năm từ thời cụ thân sinh. Gọi là “tá lả” bới đó là một đĩa thập cẩm những thịt bò tảng ướp sấy khô gọi là “lim” - cái tên này cũng có cả một gốc tích rồi gan, lòng, dạ dày, ngẩu pín quay… với tỏi chiên giòn. Mỗi mẹt lai rai thường có thêm đĩa nộm đu đủ tươi với ớt xay và chai đưa cay (nếu là phụ nữ sẽ gọi trà đá). Thường những hàng nhậu này, khách và chủ quen nhau đến nỗi chỉ cần dựng xe là đã có ngay mẹt nhậu chờ sẵn. Khách nhớ hàng mà gắn bó đến chục năm là chuyện thường. Thậm chí có những thực khách chuyển nhà xa vẫn đều đặn quay lại chỉ gọi cút rượu và một đĩa nhắm là đủ. Những hàng nhậu này không đông đúc và rậm rộ như kiểu sinh viên mà có phần kén khách và toàn những dân lê la vỉa hè lâu năm.
Hà Nội còn nhiều quán ăn vỉa hè liêu xiêu khắp các ngõ phố. Mỗi quán lại có một món tủ để giữ chân khách như một thương hiệu riêng mà nhiều khi được gắn luôn với tên con đường hay góc phố nơi quán ngự. Rồi với thời gian, miếng ngon dân dã đã đi vào cuộc sống như một di sản văn hóa phi vật thể ngầm được thừa nhận hơn là nghệ thuật ẩm thực được nâng tầm qua sách vở.
Thùy Minh



