Syndicate content

Nghề báo

Ứng dụng “Quầy báo” trên iPad làm tăng đột biến số lượng độc giả

(ICTPress) -  Một trong những tờ tạp chí ảnh lâu đời nhất thế giới là Tạp chí Ảnh của Anh, đã cho biết số bạn đọc đã tăng gấp 10 lần kể từ khi Tạp chí này tung ra phiên bản iPad vào cuối mùa Đông 2011.

"Phiên bản tạp chí trên iPad đã vượt quá những mong đợi của chúng tôi"

Tạp chí có tuổi đời 158 năm này cho biết, việc xuất bản theo phương thức mới dựa trên chức năng Newsstand (Quầy báo) của Apple “đã vượt quá những mong đợi của chúng tôi”. Ứng dụng này đã được tải hơn 100.000 lần, bỏ xa bản in chỉ có 8000 bản.

Phiên bản trả tiền kiểu này đã được tung ra trên iPad vào tháng 12/2011 qua ứng dụng Newsstand của Apple - một cổng dành riêng để tải các tạp chí từ cửa hàng ứng dụng (App Store).

Giá của phiên bản này là 6,99 bảng Anh nhưng được xem 50 trang miễn phí.

Giám đốc xuất bản Tạp chí Marc Hartog cho biết: Ứng dụng của chúng tôi đã vượt quá những gì chúng tôi mong đợi và vẫn đang gia tăng nhanh chóng, gấp 12 lần bạn đọc báo in. iPad và Newsstand mang lại cho chúng tôi cơ hội mang nội dung đến bạn đọc toàn cầu trong một môi trường mà chúng tôi tin tưởng bạn đọc sẽ nhìn nhận thấy giá trị thực ở đó.

"Chúng tôi đã tin tưởng rằng người đọc sẽ trả thêm cho phiên bản nội dung số được cung cấp trong một môi trường tương tác và đầy say mê này. Chỉ trong vài tháng tung ra phiên bản Tạp chí iPad chúng tôi đã có thêm hàng ngàn người đặt mua báo dài hạn”, Giám đốc Marc Hartog cho biết thêm.

Mai Anh

Theo BJP

Tiên Lãng và bài học với truyền thông

"Qua truyền thông đại chúng, vụ ông Đoàn Văn Vươn không còn là vấn đề của Hải Phòng mà trở thành vấn đề của cả nước, nhất là trong thời điểm toàn Đảng chuẩn bị triển khai thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 khóa XI về chỉnh đốn Đảng", ông Lưu Đình Phúc, trưởng phòng quản lý báo chí Trung ương, Cục Báo chí, Bộ Thông tin - Truyền thông nói tại hội thảo bàn về nguồn lực đất đai và vai trò của truyền thông.

Hội thảo do do Trung tâm Nghiên cứu Truyền thông Phát triển tổ chức sáng nay (14/3) tại Hà Nội.

Câu chuyện báo chí tác nghiệp trong vụ sai phạm đất đai ở Tiên Lãng cho thấy nhiều vấn đề đáng nghiên cứu về vai trò báo chí, truyền thông trong giám sát việc phân chia tài nguyên đất đai.

Luôn đi đầu, nhưng phải tỉnh táo

Ông Lưu Đình Phúc: Trong đấu tranh chống tiêu cực, báo chí cần tránh thái độ nửa vời. Ảnh: Lê Nhung

"Báo chí luôn đi đầu trong cuộc đấu tranh chống tiêu cực, tham nhũng", ông Lưu Đình Phúc nhận định. Với sức lan tỏa nhanh và rộng lớn, thông tin từ báo chí cũng góp phần cung cấp chứng cứ ban đầu cho cơ quan điều tra. Đặc biệt trong bối cảnh vấn đề đất đai luôn là điểm nóng.

Ông Phúc phân tích, điều đáng ghi nhận ở báo chí qua vụ ông Đoàn Văn Vươn là ở tính xung kích, đấu tranh không khoan nhượng trước những hành vi tiêu cực, góp phần làm trong sạch nội bộ chính quyền ở địa phương. Báo chí cũng đã thể hiện thái độ quyết liệt với mong muốn cơ quan chức năng sớm làm rõ đúng sai vụ việc. Đồng thời đưa ra nhiều bài học kinh nghiệm thông qua các bài phỏng vấn chuyên gia, nhà quản lý, cựu quan chức...

Nói như ông Vũ Văn Luân, thư ký liên chi hội nuôi trồng thủy hải sản huyện Tiên Lãng, “nếu không có báo chí, sự việc cưỡng chế ở Tiên Lãng đã đi theo một hướng khác”.

Một số nhà báo trực tiếp tác nghiệp ở Tiên Lãng cũng đã kể lại hành trình đi tìm sự thật và những khó khăn, chật vật do bị cản trở trong quá trình tác nghiệp. Để có được thông tin chính thống từ phía chính quyền, không chỉ báo chí mà nhiều cơ quan, đoàn thể khác đi giám sát cũng gặp không ít trở ngại.

Tuy nhiên, dưới góc nhìn của ông Đặng Hùng Võ, cũng có nhiều  bài học cần rút ra và giới truyền thông cũng cần phải rất tỉnh táo khi vào cuộc phanh phui các vụ việc tiêu cực tương tự. Đặc biệt trong bối cảnh những thành công trong quá trình tác nghiệp ở Tiên Lãng đang dẫn đến tâm lý báo chí cũng sẽ dễ dàng “thắng” trong các vụ việc tương tự.

Ông Võ cho hay, là một trong những người được truyền thông tiếp cận phỏng vấn ngay khi vụ cưỡng chế vừa xảy ra nên ông dễ dàng quan sát và phân tích được phản ứng của một số cơ quan truyền thông với vụ việc. Có tờ báo chọn cách im lặng, có tờ đưa tin chung chung, cũng có những cơ quan báo chí lớn ban đầu đưa tin từ góc nhìn này, nhưng sau đó đã lựa chiều để đưa theo góc độ khác. Nhưng về cơ bản, báo chí đã dẫn dắt được sự việc, dẫn dắt được dư luận và là một trong các nhân tố thúc đẩy sự vào cuộc của Thủ tướng.

Báo chí phải đi đến cùng

Ông Vũ Văn Luân: Nếu không có báo chí, vụ Tiên Lãng đã đi theo một hướng khác. Ảnh: Lê Nhung

Sở dĩ đưa ra khuyến cáo rằng giới truyền thông cần “tỉnh táo” trong những sự việc tương tự bởi theo thống kê của chính ông Võ, tỷ lệ các bài viết về tham nhũng trong đất đai, xây dựng trong gần 10 năm trở lại đây có những thay đổi đáng chú ý.

Thống kê sơ bộ của ông Võ từ 12 báo lớn cho thấy giai đoạn 2000 - 2001, số lượng bài vở chống tham nhũng khá dồi dào trong khi sang đến thời kỳ 2006 - 2009 sau vụ PMU18, tin bài giảm đáng kể.

Ngay những vụ tiêu cực mà báo chí đã phanh phui như thống kê của ông Lưu Đình Phúc cũng là những vụ rất điển hình và báo chí đã nhận được sự chỉ đạo để thông tin chi tiết.

Theo ông Võ, báo chí đang đứng trước thách thức là trong nhiều vụ việc khác diễn biến tinh vi, phức tạp, nhà báo không dễ tiếp cận được tài liệu như trong vụ Tiên Lãng.

Thống kê bước đầu của Cục Báo chí đến ngày 10/3/2012: Có hơn 1.200 bài viết trên báo in và báo điện tử về vụ cưỡng chế đất đai ở Tiên Lãng.

Từ góc độ nhà quản lý báo chí, ông Lưu Đình Phúc tổng kết nhiều bài học cần rút ra nhân sự kiện tác nghiệp ở Tiên Lãng. Chẳng hạn, báo chí cần đi đến cùng trong đấu tranh với cái sai, cái tiêu cực, tránh thái độ nửa vời. Bởi thực tế câu chuyện ông Vươn đã từng được một tờ báo của Bộ Công thương phản ánh từ năm 2008 nhưng báo chí chưa thực sự đeo bám vụ việc đến cùng.

Ngoài ra, cũng phải nhìn nhận thẳng thắn rằng một số tờ báo địa phương đã vào cuộc với quan điểm của chính quyền địa phương nên đã làm giảm tính phản biện, khách quan của thông tin.

Nhiều tờ báo chạy theo xu hướng thông tin một chiều phê phán chính quyền, ngôn ngữ kích động, kèm theo hàng trăm phản hồi. “Đây là cách làm thiếu thận trọng, không lường hết vấn đề chính trị có thể phát sinh”, ông Phúc nói.

Lắng nghe phản ánh của các nhà báo về việc bị cản trở khi tác nghiệp, ông Phúc cho rằng ngoài nỗ lực tự thân để kiếm tìm thông tin, nhà báo cần được tạo điều kiện hơn nữa. Chẳng hạn cơ quan công quyền chủ động cung cấp thông tin, phát ngôn phải thống nhất, tránh sơ hở…

Những thách thức trên cần sớm được gỡ bỏ khi nhà báo được bảo vệ bởi một hành lang pháp lý thông thoáng. Theo ông Phúc, đó là khi luật Báo chí bổ sung đầy đủ quy định về quyền tiếp cận thông tin. Là khi các nhà báo được trang bị kiến thức pháp luật để đưa tin chính xác, khách quan. Và đặc biệt là nhà báo cần đeo bám đến cùng vụ việc, đấu tranh không khoan nhượng trước hành vi tham nhũng, tiêu cực. Có như vậy nhà báo mới làm tròn trách nhiệm xã hội của mình.

Lê Nhung

VietnamNet

Báo chí, truyền thông và quyền lực của đại biểu Quốc hội

Phóng viên: Ông có bồ hay không? Trả lời: Nói có thì mất lòng vợ, nhưng nói không thì mất lòng bồ.

Được tổ chức tại Quảng Ninh trong hai ngày 13 và 14/3 với sự tham gia của các chuyên gia từ Quốc hội Đan Mạch, hội thảo đề cập đến khá nhiều khía cạnh trong mối quan hệ với báo chí của Quốc hội và các đại biểu dân cử.

Đây là một ví dụ về câu trả lời hóm hỉnh được TS. Nguyễn Sỹ Dũng, Phó chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội chia sẻ trong chuyên đề "Vai trò của truyền thông trong hoạt động của Quốc hội" tại hội thảo quốc tế về Quan hệ với báo chí trong hoạt động của Quốc hội.

Được tổ chức tại Quảng Ninh trong hai ngày 13 và 14/3 với sự tham gia của các chuyên gia từ Văn phòng Nghị viện Đan Mạch, hội thảo đề cập đến khá nhiều khía cạnh trong mối quan hệ với báo chí của Quốc hội và các đại biểu dân cử.

Các vấn đề cụ thể được đặt ra và tranh luận là kinh nghiệm trong xử lý mối quan hệ với truyền thông; khai thác thông tin báo chí và xây dựng hình ảnh qua báo chí, chính sách và chiến lược báo chí của Văn phòng Quốc hội Đan Mạch...

Phát biểu khai mạc hội thảo, TS. Nguyễn Sỹ Dũng nhấn mạnh giá trị của việc thiết lập thông tin với công chúng, không chỉ trong hoạt động của Quốc hội.

"Đại biểu được cử tri tin yêu thì không nhất thiết chức phải to mới có quyền lực", ông Dũng nói.

Ở chuyên đề "Vai trò của truyền thông trong hoạt động của Quốc hội", ông Dũng, người được xem là khá nhiều kinh nghiệm về truyền thông đã đặt vấn đề: Vì sao truyền thông có vai trò quan trọng.

Và, câu trả lời là: truyền thông là phương tiện để xây dựng hình ảnh của đại biểu Quốc hội, là đầu mối dẫn dắt các đại biểu Quốc hội đến các vấn đề đang đặt ra của cuộc sống, phục vụ tốt hoạt động chất vấn.

Vai trò cụ thể nữa của truyền thông cũng được ông Dũng nhấn mạnh là công cụ để tác động lên xã hội của đại biểu. "Khó vô cùng" là điều được ông nhấn mạnh về kỹ năng thuyết phục cả lãnh đạo và công chúng thông qua truyền thông của đại biểu Quốc hội.

Kinh nghiệm xử lý mối quan hệ với báo chí được ông Dũng chia sẻ, đầu tiên là đừng ngần ngại tiếp xúc với các phóng viên.

Tuy nhiên, trong "cuộc chơi" với báo chí không có công bằng. Báo chí bao giờ cũng có ưu thế, có diễn đàn, còn đại biểu thì không. Nói đi thì dễ, nói lại thì khó, đã đành theo luật sai là đính chính, nhưng đính chính người ta không đọc, đọc cũng không tin, ông Dũng đặc biệt lưu ý.

Đồng tình với phần trình bày của TS Nguyễn Sỹ Dũng, song đại biểu Nguyễn Anh Sơn, Phó trưởng đoàn chuyên trách đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Nam Định cho biết "tiếp xúc báo chí sợ lắm, ngại lắm".

Làm thế nào để có quan hệ tốt với báo chí cũng là câu hỏi được đại biểu Sơn và môt số vị đại biểu khác đặt ra với không ít băn khoăn.

Nhìn vào 5 yêu cầu của nội dung truyền thông, ông Sơn cho rằng sẽ có đến 2/3 đại biểu sẽ lúng túng.

Ngay cả đại biểu chuyên trách như chúng tôi để thực hiện được nội dung truyền thông với đối tượng giám sát là "hiểu sâu vấn đề, lập luận sắc sảo, có chứng cứ, không ngaị đụng chạm" cũng rất là khó, ông Sơn lo lắng.

Nguyễn Vũ

(Theo VnEconomy)

Phóng viên bị bảo vệ Bianfishco giam giữ

Chiều ngày 12/3, phóng viên Ca Linh báo Người Lao Động đến Công ty CP thủy sản Bình An (Bianfishco, trụ sở tại khu công nghiệp Trà Nóc, quận Bình Thủy, TP Cần Thơ) tham dự cuộc họp trao đổi giữa Ủy ban MTTQ Việt Nam với ông Trần Văn Trí - Tổng giám đốc Bianfiahco cùng với nhiều hộ dân nuôi cá để bàn cách giải quyết nợ nần.

Công ty CP thủy sản Bình An nơi xảy ra vụ việc

Khi vào cổng công ty, PV được bảo vệ hướng dẫn đến quầy tiếp tân liên hệ và tại đây, PV Ca Linh xưng mình công tác tại báo Người Lao Động và được tiếp tân hướng dẫn lên phòng họp trên lầu 1. Tuy nhiên, đợi khoảng 30 phút, PV và các hộ dân không thấy ông Trí lên nên đã kéo xuống phòng họp dưới lầu và lúc này mới biết ông Trí và Ủy ban MTTQ Việt Nam họp dưới này.

Sau đó, PV Ca Linh có để máy ghi âm trên bàn và đi ra ngoài nghe điện thoại. Một lúc sau, người của Bianfishco phát hiện máy ghi âm và đề nghị bộ phận kĩ thuật của Bianfishco xóa file ghi âm này. Sau đó, những người tại công ty này yêu cầu PV xuất trình giấy giới thiệu và CMND.

PV Ca Linh yêu cầu họ lập biên bản với nội dung tại sao phải xóa flie ghi âm nhưng một lúc sau, PV được dẫn ra cổng bảo vệ để lập biên bản. Một bảo vệ tại đây bảo lập biên bản có nội dung “PV tự ý trà trộn vào Bianfishco để ghi âm”.

Sau đó, ông Nguyễn Định Cường, người phát ngôn của Bianfishco yêu cầu bảo vệ chỉ ghi ngày giờ PV Ca Linh ra vào công ty và giữ lại giấy giới thiệu, trả máy ghi âm và cho PV ra về. Nhưng bảo vệ lại lập biên bản với nội dung như biên bản lần đầu nên PV Ca Linh không ký vào biên bản.

Một bảo vệ tại đây hét lớn: “Nó không ký thì giam nó ở đây”. Kết quả, PV Ca Linh bị giữ khoảng 1 giờ đồng hồ. Đến khoảng 18h, khi có sự can thiệp của Trưởng Văn phòng báo Người Lao Động tại Cần Thơ và anh em PV các báo với lãnh đạo công ty Bianfishco, bảo vệ mới trả lại máy ghi âm.

Trung tá Huỳnh Thanh Cần-Phó trưởng Công an quận Ô Môn (TP Cần Thơ) đã có buổi làm việc với đại diện của Bianfishco và PV Ca Linh. Buổi làm việc ghi nhận lại sự việc đã xảy ra và sẽ xem xét theo dõi để có biện pháp xử lý sau này.

P.V

Theo Bee.net.vn

Đồng sáng lập Facebook trở thành Tổng biên tập Tạp chí chính trị Mỹ

(ICTPress) - Chris Hughes, một trong những người đồng sáng lập Facebook và cựu chiến lược gia trực tuyến cho Tổng thống Mỹ Barack Obama trong cuộc vận động tranh cử tổng thống 2008, đã trở thành cổ đông chính của Tạp chí The New Republic.

Chris Hughes, một trong những người đồng sáng lập Facebook, nói chuyện tại Hội thảo Charles Schwab IMPACT 2010, ở Boston, bang Massachusetts, ngày 28/10/2010

Hughes, 28 tuổi sẽ trở thành Tổng biên tập và người xuất bản tờ tạp chí có tuổi đời gần 100 năm, bao trùm các nội dung về chính trị của nước Mỹ. Hughes cũng được trông đợi là sẽ đưa kinh nghiệm về công nghệ số vào trong tờ Tạp chí New Republic.

New Republic gần đây đã xuất bản một tờ tạp chí Web hàng ngày. New Republic không đề cập đến các điều khoản tài chính của thương vụ này hay con số chính xác của việc mua cổ phiếu này.

Hughes đã đồng sáng lập Facebook vào năm 2004 tại Havard cùng với  bạn cùng phòng là CEO của Facebook, Mark Zuckerberg và Dustin Moskovitz.

Kể từ khi tham gia vào chiến dịch vận động bầu cử tổng thống của tổng thống Obama, Hughes đã thành lập trang Jumo.com vào năm 2010, một trang phi lợi nhuận nhằm giúp đỡ những con người tìm ra các cách thức giúp đỡ lẫn nhau. Trang này sau đó hợp nhất với GOOD, một nền tảng nội dung và tuyển dụng xã hội trực tuyến, vào năm 2011.

Ngay lập tức với vai trò mới, Hughes sẽ tiếp tục đầu tư độc lập và làm việc với các tổ chức phi lợi nhuận như Quỹ Knight.

Mai Anh

Theo Reuters

“Tác nghiệp bằng phương pháp hạ sách là nhà báo đang ăn dần tương lai"

“Muốn viết tin, bài kinh tế hấp dẫn thì trước hết nhà báo phải định vị được rằng, bạn đang húc đầu vào những tảng đá “khô khan và khó hiểu”. Và nhiệm vụ của nhà báo kinh tế là phải làm cho nó trở nên “ướt át và dễ hiểu”. Đó là chia sẻ của Nhà báo - TS. Trần Ngọc Châu- Giám đốc Kênh Truyền hình Kinh tế- Tài chính FBNC (Đài Truyền hình TP. Hồ Chí Minh) - một cây bút tài chính có nghề và lâu năm.

+ Có ý kiến cho rằng, hiện nay, đội ngũ nhà báo viết về kinh tế của nước ta đã tăng lên đáng kể về số lượng, nhưng số nhà báo viết về kinh tế một cách sắc sảo thì chưa nhiều. Với kinh nghiệm của một nhà báo kinh tế có nghề, ông nhìn nhận về vấn đề này như thế nào?

- Để đánh giá về điều đó cũng không dễ dàng. Vì chúng tôi chưa có một khảo sát định lượng về trình độ cũng như nền tảng căn bản của các nhà báo viết về kinh tế Việt Nam. Nhưng nhìn trên cái định tính, diện mạo thì phải nói rằng, chúng ta đã có được thế hệ nhà báo viết về kinh tế khá xuất sắc với nhiều bài báo hay. Đội ngũ nhà báo trẻ viết về kinh tế càng ngày càng nhanh và năng động, đã bắt kịp với tốc độ thông tin kinh tế trên thế giới. Nhưng cái nhanh này cũng có mặt trái của nó. Đó là độ không chính xác của các tin tức này cũng càng ngày càng cao. Bi kịch của chúng ta hiện nay không phải là thiếu thông tin mà chính là quá nhiều thông tin. Do đó, tôi nghĩ rằng các nhà báo kinh tế Việt Nam dù kiến thức, lòng yêu nghề không thiếu, nhưng lại thiếu một cái vô cùng quan trọng đó là trách nhiệm. Khi anh đưa một con số hay một thuật ngữ kinh tế thì trách nhiệm đối với thông tin đó phải đầy đủ, phải cao, phải thận trọng, như trách nhiệm anh đưa tin một sự kiện về chính trị vậy.

+ Chúng ta đã có một thế hệ nhà báo viết về kinh tế khá xuất sắc với nhiều bài báo hay. Nhưng bên cạnh đó không phải là không có những nhà báo (đặc biệt là nhà báo trẻ) ngộ nhận dẫn đến những hậu quả đáng tiếc cho cả xã hội và cho chính bản thân nhà báo. Ông có lời khuyên nào với họ để tránh rất nhiều cái “bẫy” môi trường kinh doanh dễ giăng ra?

- Cuộc đấu tranh không ngừng về đạo đức của người làm báo chuyên nghiệp, nhất là nhà báo viết về kinh tế, vốn dĩ dễ dính tới tiền bạc là đấu tranh giữa một bên là sự thật và một bên là cách nắm bắt sự thật. Chúng ta phải hành nghề với triết lý “bàn tay bẩn” (theo nghĩa đen” thì mới có thể dấn mình vào thực tế mà moi ra sự thật. Tuy nhiên, không thể ngụy biện rằng “vì sự thật” mà anh có thể hi sinh những chuẩn mực hành nghề. Công chúng có thể tung anh lên mây vì những thông tin mà anh công bố, anh có thể làm thay đổi nhận thức của công chúng về một vấn đề này hay vấn đề khác. Nhưng tất cả là ngắn hạn. Nếu sau này người ta biết rằng anh đã sử dụng phương pháp lừa mị, không ngay thẳng, thiếu chuyên nghiệp của nghề báo để lấy thông tin thì công chúng- vốn vô tình và thẳng thắn- sẽ hoài nghi và dẫn tới sụp đổ lòng tin về sự trung thực. Vì thế, nếu nhà báo tác nghiệp bằng phương pháp hạ sách thì chẳng khác nào nhà báo đang ăn dần tương lai.

+ Viết một bài báo hay đã là khó. Viết được bài báo hay trong lĩnh vực kinh tế lại càng khó hơn vì đây là lĩnh vực vốn khô khan và chuyên sâu. Để viết được một bài báo kinh tế hay thì cần những yếu tố gì, thưa ông?

- Muốn viết tin, bài kinh tế hấp dẫn thì trước hết nhà báo phải định vị được rằng, bạn đang húc đầu vào những tảng đá “khô khan và khó hiểu”. Và nhiệm vụ của nhà báo kinh tế là phải làm cho nó trở nên “ướt át và dễ hiểu”. Có nghĩa là nhà báo phải làm cho một bản tin kinh tế vốn phức tạp trở thành đơn giản và dễ hiểu đối với công chúng. Thứ hai, thông tin anh đưa ra phải chính xác và kịp thời, phải lựa chọn được những số liệu mà anh thấy cần thiết nhất, cô đọng nhất. Đặc biệt, ngoài hàng loạt các kĩ năng khác, nhà báo kinh tế phải đặc biệt chú trọng tới yếu tố con người, bóng dáng con người. Mà hai “con người” quan trọng- nguồn tin chính của nhà báo kinh tế là doanh nhân và quan chức chính phủ. Hãy thiết lập quan hệ với họ…ngay cả trước khi bạn cần đến họ.

+Trong bối cảnh toàn cầu hoá và hội nhập quốc tế hiện nay, việc nâng cao năng lực và kĩ năng đội ngũ nhà báo viết về kinh tế đang là một đòi hỏi bức thiết, thưa ông?

- Có hai mặc định đối với một nhà báo nói chung và nhà báo kinh tế nói riêng: Thứ nhất là lòng yêu nghề và thứ hai là lòng yêu nước. Còn cái phải có đó là kiến thức về kinh tế. Kiến thức này phải được học hành bài bản. Đã là một nhà báo, dù anh tốt nghiệp đại học kinh tế, ngân hàng- tài chính hay đại học báo chí…thì cũng bắt buộc phải học lại về kinh tế thị trường và kinh tế chuyên ngành. Đồng thời, phải tiếp tục học những kỹ năng tác nghiệp báo chí hiện đại khác… Để làm được điều này, tôi nghĩ rằng, các Tổng Biên tập, các Ban Biên tập của từng tờ báo cần chú trọng hơn đến việc đào tạo lại đội ngũ phóng viên kinh tế và phải làm sao để hâm nóng bầu nhiệt huyết trong họ.

+ Xin trân trọng cảm ơn ông!

Ngọc Lành

Nhà báo và Công luận

Báo chí cho người nghèo nhờ điện thoại di động

(ICTPress) - Là một nhà báo đến từ bang Chhattisgarh, Ấn Độ, tâm chấn của cuộc bạo loạn năm 2006, Shubhranshu Choudhary đã luôn phải đối mặt với những khó khăn trong nghề.

Một nhà báo công dân thực hiện một phỏng vấn bằng cách sử dụng điện thoại di động của mình ở bang Chhattisgarh, Ấn Độ

Cuộc nổi dậy mà theo Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh miêu tả vào năm 2006 là “thách thức an ninh trong nước lớn hơn bất kỳ bao giờ” của Ấn Độ đã kéo theo sức mạnh từ các cộng đồng trong nước bị tước quyền công dân mà họ chiếm khá đông ở Chhattisgarh.

Theo Liên hợp quốc, có đến 100 triệu người trên toàn Ấn Độ sống trong “các bộ tộc”, sống trong các điều kiện nông thôn bần cùng so với hoặc thấp hơn những người như ở khu vực châu Phi cận Sahara.

Mặc dù họ là trung tâm của cuộc xung đột nói trên nhưng tiếng nói của họ hoàn toàn vắng bóng trên các diễn đàn truyền thông.

Không có lấy một nhà báo thuộc một bộ tộc nào. Có một khoảng cách thật sự: người đọc, người viết, các cơ quan truyền thông đều đứng 1 bên, số dân 100 triệu người này đứng ở phía kia. Báo chí hoàn toàn là một phía”, Choudhary cho biết.

Không chỉ tiếng nói người dân là bộ lạc vắng bóng trên phương tiện truyền thông - họ không thể tiếp cận như những người dân khác, Choudhary cho hay. Có quá nhiều rào cản. Họ nói bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau với những thực hiện công tác truyền thông. Nhiều người không biết đọc hoặc viết. Họ sống ở những ngôi làng xa xôi, không thể tiếp cận và không có điện.

“Để đến tới một ngôi làng, bạn cần phải vượt qua 5 con sông và 5 ngọn đồi - và không hề có đường đi. Cách thức giao tiếp duy nhất đối với họ là với chồng, hay vợ hoặc các xã bên cạnh nếu họ đi chợ, bởi vì không có đài, tivi, tạp chí hoặc bất cứ thứ gì bằng ngôn ngữ của họ”, Choudhary cho biết thêm.

Choudhary, từng là một nhà báo của BBC, đã chứng kiến mối liên hệ giữa việc bị loại trừ của người nghèo nông thôn và bạo lực nổ ra ở đây. “Điều này là tự nhiên khi các mối quan tâm của bạn không được lắng nghe bạn phải tìm con đường khác - con đường này đã dẫn đến ý thức hệ quá khích”.

Và do đó với sự hỗ trợ của Trung tâm quốc tế cho các nhà báo, mà Choudhary là một hiệp sỹ báo chí quốc tế, bắt đầu một thử nghiệm báo chí công dân.

“Chúng tôi hiểu rằng sẽ cần phải rẻ và giọng nói là yếu tố then chốt - bởi vì quá nhiều người không biết đọc và viết. Giai đoạn đầu của thử nghiệm này bao gồm các trạm phát thanh cộng đồng và Internet “đã thất bại hoàn toàn”. Nhưng sau đó Choudhary có một chiến lược khác, đó là tập trung vào điện thoại di động (ĐTDĐ), có tỷ lệ thâm nhập 74% ở Ấn Độ.

ĐTDĐ là một công cụ phổ biến nhất ở Ấn Độ hiện nay. Mặc dù tỷ lệ thâm nhập di động ở các vùng nông thôn chỉ khoảng một nửa quốc gia (36%), điện thoại vẫn là một tầm nhìn cho cộng đồng thậm chí ở những làng xa xôi nhất. Khi chúng tôi bắt đầu làm việc vào năm 2004 - 2005 ở các làng xã, chúng ta không hề thấy một chiếc điện thoại nào. Nhưng đã có một sự thay đổi to lớn. Sử dụng ĐTDĐ đã bùng nổ, Choudhary nói.

Kết quả, CGNet Swara (thường gọi là “Tiếng nói của Chhattisgarh”) là một cổng thoại cho phép bất cứ ai có ĐTDĐ có thể ghi và nghe tin tức và các chủ đề yêu thích. Cách thức hoạt động của chương trình này khá đơn giản: quay số dịch vụ, người sử dụng bấm phím “1” để ghi một bản tin, hoặc bấm phím “2” để nghe. Một khi tin tức được ghi, sẽ được một nhóm đánh giá thẩm định và biên tập trước khi người dân tiếp cận dịch vụ.

Dịch vụ này “tốt hơn chúng tôi trông đợi”. Trong hai năm kể từ khi khởi động, Swara đã có 9.000 người sử dụng, thực hiện hơn 30.000 cuộc gọi và xuất bản 750 câu chuyện tin tức, trong đó có một số đã có những câu chuyện có ảnh hưởng lớn.

Ví dụ, vào tháng 1 năm ngoái, Sware đã đăng tải một cuộc phỏng vấn nhà báo công dân với Pitbasu Bhoi, một người đàn ông tàn tật đã cho biết đã không được trả lương cho 100 ngày làm việc cho một chương trình bảo đảm việc làm nông thông của chính phủ. Đứa con trai bé bỏng của Bhoi đã chết vì anh không có tiền mang con mình đến bệnh viện để chữa trị. Nhật báo quốc gia đã đăng tải câu chuyện này và một tia sáng đã đến với cái mà các nhà hoạt động cho biết là có đơn kiện tập thể về số lương không được chi trả. Bhoi hiện nay đã chủ động đóng góp các tin tức cho dịch vụ báo chí này.

Các câu chuyện khác đã chia sẻ như các làng xã đang được phá trụi trong các cuộc đột kích của lực lượng an ninh, hành động tàn nhẫn của cảnh sát, các chương trình lương thực cho trẻ em nghèo nhiều tháng mà không nhận được sự cung cấp, và phải chịu việc đất bị phá dần cho khai thác mỏ.

Hình thức báo chí này cho phép con người ở những cộng đồng này có thể được lắng nghe, Elisa Tinsley thuộc Trung tâm quốc tế về các nhà báo cho biết.

Đây là nền tảng truyền thông đầu tiên của hình thức này dành cho những người dân nghèo ở đây. Khi họ quan tâm nhiều hơn về ngôn ngữ riêng của mình, một số nhà báo hay luật sư sẽ truyền thông hoặc các quan chức biết được các tin tức và sẽ giải quyết vấn đề sau đó vòng luẩn quẩn sẽ được giải quyết. Dịch vụ này cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc gìn giữ các ngôn ngữ thiểu số, Choudhary cho biết.

Elisa Tinsley, giám đốc học bổng báo chí quốc tế Knight của ICJ, và cựu biên tập viên thế giới của tờ USA Today cho biết sáng kiến này là một ví dụ điển hình của hình thức báo chí mà chương trình tìm kiếm khuyến khích.

“Swara sử dụng hệ thống ĐTDĐ sáng tạo để giúp các cộng đồng vùng sâu xa lần đầu tiên được tiếp cận tin tức địa phương. Và điều này cho phép những con người ở những cộng đồng này được lắng nghe, buộc chính phủ quan tâm và tạo ra sự minh bạch”.

Swara hoạt động được nhờ chi phí thấp và sự phổ biến của ĐTDĐ và sự thành công của dự án đã được các khu vực khác trên thế giới áp dụng. Ở Indonesia, RuaiSwara đang cung cấp một dịch vụ tương tự ở Bahasa, trong khi một dịch vụ liên quan, RuaiSMS, sử dụng tin nhắn văn bản để hỗ trợ công dân đưa tin ở Tây Kalimantan và Tây Borneo. Các dự án khác lấy mô hình từ Swara cũng đang được triển khai ở Ai Cập và Aghanistan.

Choudhary đang tiếp tục gắn kết với mô hình này, với hy vọng vượt qua những khó khăn về pháp lý và kết hợp một bộ phận vô tuyến sóng ngắn vào các hoạt động của Swara. Với lý do này, Swara cần chú ý đặc biệt về sự chính xác của các bản tin.

Mai Anh

Theo CNN, Time

Không cung cấp thông tin, phải xử nghiêm!

Tình trạng hiểu sai chỉ có người phát ngôn mới được cung cấp thông tin cho báo chí còn khá phổ biến.

Ngày 1-3, tại hội thảo về phát ngôn và cung cấp thông tin cho báo chí do Cục Báo chí - Bộ Thông tin và Truyền thông (TT&TT) phối hợp với Đại sứ quán Anh tổ chức tại TP Hải Dương, ông Hoàng Hữu Lượng, Cục trưởng Cục Báo chí, đánh giá từ khi có quy chế phát ngôn, việc cung cấp thông tin thường xuyên không phải nơi nào cũng thực hiện nghiêm túc. Khi có những sự kiện đột xuất xảy ra thì chưa tổ chức họp báo kịp thời để cung cấp thông tin. Ông Lượng cũng cho biết trong năm nay, Bộ TT&TT sẽ tổ chức hội nghị tổng kết bốn năm thực hiện quy chế phát ngôn của Thủ tướng.

Không chuyên nghiệp nên tốt nhất là… né

Phó Chánh văn phòng UBND huyện Tiên Lãng (Hải Phòng) từ chối không cho các PV vào tìm hiểu thông tin. Ảnh: HH

Theo ông Nguyễn Văn Hiếu, Trưởng phòng Pháp luật chính sách (Cục Báo chí), việc thực hiện quy chế phát ngôn còn bộc lộ nhiều hạn chế. Cụ thể, một số cơ quan chưa tổ chức họp báo định kỳ cũng như không vận dụng cổng thông tin điện tử trong cung cấp thông tin cho báo chí. Thậm chí một số địa phương không có thói quen họp báo hoặc biến cuộc họp báo trở thành cuộc báo cáo công việc đã làm. Không ít địa phương e ngại tiếp xúc trả lời báo chí không chỉ riêng vấn đề tiêu cực, yếu kém mà cả những vấn đề kinh tế - xã hội.

Cũng theo ông Hiếu, trên thực tế người phát ngôn phần lớn là kiêm nhiệm, không được đào tạo kỹ năng cung cấp thông tin nên gặp nhiều lúng túng, thậm chí né tránh. Việc phát ngôn dồn cho một người, nếu họ đi vắng, bận việc thì PV khó tiếp cận lấy được thông tin. Tình trạng hiểu sai chỉ có người phát ngôn mới được cung cấp thông tin cho báo chí còn khá phổ biến. “Có một số cơ quan cử phát ngôn nhưng mang tính hình thức đọc văn bản, PV hỏi thì nói trả lời sau” - ông Hiếu nói.

Ở góc độ người trong cuộc, ông Lương Thanh Nghị, người phát ngôn Bộ Ngoại giao, nhìn nhận vẫn còn tình trạng người phát ngôn mang tâm lý e ngại, chưa quen tiếp xúc báo chí, chưa hiểu và coi báo chí là một kênh thông tin quan trọng làm sáng tỏ những vấn đề dư luận quan tâm. Trong khi đó, nếu báo chí phải dựa nguồn khác thì rất dễ có nguy cơ thông tin không chính xác. Chia sẻ về vấn đề này, ông Phạm Doãn Quân, Phó Chánh Văn phòng Bộ Tài chính, cho rằng để hạn chế việc né tránh cung cấp thông tin thì khi tiếp xúc, PV không nên có thái độ thiếu thân thiện, gây áp lực hoặc có ý khai thác thông tin moi móc khiến cho người ta phải cảnh giác.

Cung cấp thông tin là nghĩa vụ

Ông Phạm Đức Hải, Tổng Biên tập báo Tuổi Trẻ, cho rằng việc thực hiện quy chế người phát ngôn tạo điều kiện cung cấp thông tin kịp thời, đồng thời giúp báo chí tránh sai sót và chạy lòng vòng. Tuy nhiên, không ít cơ quan thực hiện công tác phát ngôn một cách hình thức, né tránh cung cấp thông tin. Theo ông Hải, có tình trạng này ngoài nguyên nhân cơ quan hành chính thực hiện không nghiêm quy chế phát ngôn còn do Bộ TT&TT thiếu kiểm tra, hướng dẫn các cơ quan nhà nước thực hiện nghiêm.

Ông Lê Đình Hoan, Phó Giám đốc Sở TT&TT tỉnh Đắk Lắk, bổ sung: Việc né tránh cung cấp thông tin báo chí còn có nguyên nhân do chưa chế tài nghiêm với những người vi phạm. Vì vậy cần phải có cơ chế ràng buộc các cơ quan phải cung cấp thông tin cho báo chí. Tại Đắk Lắk đến nay chưa có trường hợp né tránh phát ngôn, cung cấp thông tin, thậm chí cản trở báo chí tác nghiệp nào bị xử lý. “Cơ chế xử lý quá mỏng. “Rào” không những thưa mà còn quá thưa. Cần xử lý nghiêm những trường hợp vi phạm phát ngôn, không cung cấp thông tin cho báo giới” - ông Hoan nói và đề xuất trong quy chế phát ngôn cần làm rõ vai trò của các cán bộ chủ chốt trong phát ngôn, đồng thời quy định cung cấp thông tin là trách nhiệm của cơ quan nhà nước để tránh tình trạng khi người phát ngôn đi vắng thì không ai cung cấp thông tin.

Cùng quan điểm, nhà báo Mai Phan Lợi, Trưởng Văn phòng đại diện báo Pháp Luật TP.HCM tại Hà Nội, cho rằng quy chế phát ngôn được ban hành theo quyết định của Thủ tướng, vì vậy việc cung cấp thông tin là nghĩa vụ của công chức chứ không phải là “ân huệ” theo kiểu xin - cho. Theo nhà báo Phan Lợi, cần xử lý nghiêm hành vi vi phạm quy chế phát ngôn và cung cấp thông tin, như vậy việc cung cấp thông tin mới đi vào trật tự, khuôn khổ. “Mặc dù Nghị định 02/2011 có quy định phạt cảnh cáo hoặc phạt tiền 1-3 triệu đồng đối với một trong các hành vi cản trở cung cấp thông tin cho báo chí hoặc không cung cấp thông tin cho báo chí nhưng thực tế đến nay hai điều khoản này chưa được thực hiện lần nào. Nghĩa là chưa có cơ quan, cá nhân nào không thực hiện nghĩa vụ thông tin cho báo chí bị xử phạt” - ông Lợi nói.

Hiểu sai về quy chế phát ngôn

Ngày 28-5-2007, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã ký Quyết định 77/2007 ban hành Quy chế phát ngôn và cung cấp thông tin cho báo chí. Trên cơ sở đó, các bộ, cơ quan ngang bộ, cơ quan thuộc Chính phủ, UBND cấp tỉnh, UBND cấp huyện đều ban hành quy chế phát ngôn của đơn vị mình, đồng thời cử ra người phát ngôn để kịp thời cung cấp thông tin định kỳ và đột xuất cho báo chí...

Tuy nhiên, trên thực tế từ khi có các quy chế phát ngôn, dường như việc cung cấp thông tin cho báo chí không trở nên dễ dàng hơn khiến nhiều người ví von quy chế phát ngôn giống như “vòng kim cô” đối với nhà báo. Có rất nhiều dạng sử dụng quy chế phát ngôn để né tránh cung cấp thông tin cho báo chí đã được Pháp Luật TP.HCM phản ánh. Cụ thể nhất là nhiều người, nhiều nơi hiểu một cách rất máy móc là đã cử người phát ngôn thì mọi việc phát ngôn, từ thông báo tình hình chung theo định kỳ đến thông tin về các sự kiện đột xuất, các diễn biến nóng trong lĩnh vực quản lý của cơ quan, kể cả thông tin việc xử lý, giải quyết các công việc, hồ sơ cụ thể nhất nhất đều phải thông qua người phát ngôn. Hiểu như vậy nên nhiều người ngậm tăm với báo chí dù chỉ là để thể hiện ý kiến, quan điểm chuyên môn về một vấn đề nào đó, bởi “mình không phải là người phát ngôn, không được phát ngôn nếu thủ trưởng chưa cho phép”. Báo chí thường gặp phải “bức tường thông tin” khi người có trách nhiệm vin vào cách hiểu này đùn đẩy, né tránh trách nhiệm thông tin…

Huy Hoàng

Pháp luật TP. HCM

Tiên Lãng: Cán bộ huyện dồn đẩy phóng viên ra khỏi trụ sở

Khi vào UBND huyện đề nghị làm việc, cán bộ Văn phòng UBND huyện “huy động” bảo vệ, lái xe… đẩy phóng viên ra khỏi trụ sở.
Phó Chánh văn phòng (bên trái) "dằn mặt" phóng viên

Chiều qua (27.2), nhóm phóng viên đến trụ sở UBND huyện Tiên Lãng đề nghị cung cấp thông tin về việc xử lý cán bộ xã sau khi hết hạn đình chỉ và các quyết định thu hồi các quyết định giao đất, thu hồi đất, cưỡng chế thu hồi đất đối với gia đình ông Đoàn Văn Vươn.

Đến cổng trụ sở, khi nhóm phóng viên vừa bước vào cổng giới thiệu, bảo vệ yêu cầu dừng lại, nói gọi điện cho Chánh văn phòng UBND, rồi ngay lập tức quay sang nói phóng viên không xuất trình giấy tờ, không cho vào.

Sau một hồi giải thích, nhưng vị bảo vệ này vẫn to tiếng, dồn đẩy phóng viên ra ngoài. Cùng lúc đó, chiếc ô tô mang BKS 16A – 0990 từ trong trụ sở UBND đi ra, lái xe điều khiển xe lùi thẳng vào một phóng viên, nhưng phóng viên kịp lùi lại tránh. Lái xe còn tông cửa xe đập trúng người phóng viên.

Ngay sau đó, ông Vũ Văn Sân- Phó Chánh văn phòng, cùng một số người từ trong trụ sở UBND huyện tiến ra cổng. Một người đàn ông đội mũ cát két, đeo kính còn gây gổ, xô đẩy, chửi bới phóng viên. Vị Phó chánh văn phòng không những không ngăn cấp dưới mà còn dọa nạt “gọi công an”. Sau đó, nhóm phóng viên đề nghị làm việc thì Phó Chánh văn phòng nói không có lãnh đạo huyện ở nhà, và thẳng thừng từ chối làm việc.

Đây không phải lần đầu diễn ra tình trạng ngăn cản, xô đẩy phóng viên tại trụ sở huyện Tiên Lãng. Tại buổi công bố quyết định cách chức chủ tịch, phó chủ tịch huyện tại trụ sở Huyện ủy Tiên Lãng, các phóng viên đã bị ngăn cản từ ngoài cổng không cho tham dự cuộc họp. Do lo ngại phóng viên đi vào theo xe nên các cán bộ Ủy ban kiểm tra Thành ủy đã phải “trèo rào” vào trong trụ sở Huyện ủy.

Hình ảnh tòa soạn hội tụ độc đáo của VnExpress

(ICTPress) - Trụ sở mới được VnExpress thiết kế theo không gian mở, với vị trí của toàn bộ phóng viên, biên tập không có ngăn cách.

>> Tròn 11 tuổi, VnExpress mở rộng sang báo in

Tháng 9/2011, VnExpress chuyển trụ sở về tòa nhà FPT Cầu Giấy với tổng diện tích văn phòng gần 1.000 m2, và tiến hành thay đổi lớn về thiết kế tòa soạn.

Trụ sở mới được VnExpress thiết kế theo không gian mở, với vị trí của toàn bộ phóng viên, biên tập không có ngăn cách. Trung tâm của tòa soạn là Super desk - khu vực của Ban biên tập, xung quanh là các ban chuyên môn, bố trí theo từng khối.

Cùng với thiết kế văn phòng mới, phương thức triển khai nội dung cũng được VnExpress thực hiện theo mô hình tòa soạn hội tụ, nhằm giúp luồng chảy thông tin giữa các bộ phận được mạch lạc, đảm bảo yếu tố tốc độ và tối ưu hóa nhân lực.

Dưới đây là những hình ảnh độc đáo tại tòa soạn báo điện tử vừa tròn 11 năm tuổi này:

Trang trí ở khu vực lễ tân.
Tòa soạn rộng 960m2 bao gồm các khu vực phóng viên, kỹ thuật, thiết kế. Ở vị trí trung tâm là super desk - nơi làm việc của Ban biên tập.
Hệ thống ánh sáng thiết kế thành các vòng tròn bao quanh super desk.
Họp giao ban nội dung buổi sáng giữa Hà Nội và TP HCM qua hệ thống Telepresence.
Khu vực dành cho phỏng vấn trực tuyến.
Góc làm việc của phóng viên.
Kệ sách và tư liệu tham khảo xen kẽ giữa các bàn làm việc.
Thư giãn với trà và hoa.
Bàn làm việc của các phóng viên ảnh, quay phim.
Phòng thiết kế đồ họa.
Góc ngộ nghĩnh của các nhân viên thiết kế.

Lê Nguyên

Ảnh: VnExpress