
Nghề báo
Chuông làng báo - "Từ điển" về nghề báo!
Submitted by nlphuong on Thu, 20/02/2014 - 11:30Đầu xuân Giáp Ngọ, tủ sách của giới báo chí Việt Nam vinh dự đón nhận sự “trình làng” của "Chuông làng báo". Cuốn sách là “cẩm nang” - một tác phẩm rất đáng đọc, trải nghiệm và suy ngẫm đối với những ai quan tâm đến báo chí - truyền thông, nhất là các nhà báo Việt Nam, bởi từ lâu những bài viết luận bàn, trao đổi ý kiến về những vấn đề mang tính thời sự, liên quan đến nghiệp vụ, đạo đức nghề nghiệp báo chí và nền báo chí nước nhà cũng như trên thế giới… sắc sảo luôn được các học giả nghiêm cẩn đón đọc như một món ăn tinh thần không thể thiếu trong đời sống học thuật. Và Chuông làng báo đã đáp ứng sự mong đợi đó!
![]() |
Với 108 tiểu phẩm - 108 tình huống, sự kiện liên quan đến các vấn đề về báo chí trong và ngoài nước, tác giả đã đề cập, luận giải, trao đổi một cách thẳng thắn về những vấn đề nóng hổi của cuộc sống, những bức xúc của dư luận xã hội, đặc biệt những vấn đề đang đặt ra liên quan đến nghề nghiệp của người làm báo hiện nay… Giọng điệu của những bài viết trong Chuông làng báo vừa giản dị, trong sáng, nhưng không kém phần sâu sắc, lắng đọng và pha chất hài hước, hóm hỉnh, uyên thâm…
Đọc Chuông làng báo, chúng ta không khó nhận ra rằng, đề tài mà tác giả luận giải vô cùng đa dạng và phong phú. Qua lăng kính và sự trải nghiệm của tác giả, nhiều bài viết tưởng chừng như chỉ tập trung “bóc tách” những mặt trái của xã hội, tuy nhiên, trong ẩn ý sâu sa đó, tác giả đã sử dụng nhuần nhuyễn và khéo léo ngôn từ của mình, để khen ngợi, vinh danh những nhà báo tài năng, trung thực, dũng cảm, say mê nghề nghiệp, cống hiến hết mình cho sự nghiệp báo chí nước nhà. Trong dòng chảy thông tin cạnh tranh khốc liệt và đa chiều hiện nay, một bài viết chỉ với số từ vẻn vẹn trong khuôn khổ A4, nhưng tác giả đã tận dụng được diễn đàn đó để cổ vũ những tấm gương tốt, gửi gắm những nhận thức, quan niệm về nghề nghiệp rất vinh quang nhưng quá đỗi nhọc nhằn của nhà báo, thể hiện qua một số bài: Chức phận người làm báo; Phạm Xuân Ẩn - Nhà báo và điệp viên đều hoàn hảo; Nhà báo có mực trong máu v.v...
Chuông làng báo cũng có không ít bài viết phê phán những hành vi, cách ứng xử không đúng đắn, những sai lầm không đáng có của một bộ phận người làm báo. Bằng cách phân tích, nêu vấn đề hết sức nhẹ nhàng, tác giả đã đề cập những sự kiện mang tính thời sự được xã hội quan tâm, qua đó, bày tỏ quan điểm, thể hiện thái độ, đồng thời đưa ra những bình luận sắc sảo, rút ra những bài học quý báu về nghề báo. Mặc dù phê bình thẳng thắn đấy, nhưng không khó nhận ra sự độ lượng, bao dung và chia sẻ của tác giả với các đồng nghiệp qua những bài viết: “Vô trách nhiệm”; Nghèo vải; Tên mới cho bệnh cũ, Lượm ơi, thôi rồi!; Món “Tết xào”; Học làm báo; Lỗi tại đâu? v.v...
Là một nhà báo trưởng thành từ phóng viên đến là nhà khoa học đầu ngành trong lĩnh vực nghiên cứu về báo chí - truyền thông, từng trải qua các chức vụ lãnh đạo, quản lý báo chí và hiện đang là một cán bộ có trọng trách không nhỏ, tác giả mong muốn qua những bài viết của mình, nhắn nhủ các đồng nghiệp phải không ngừng học tập, tu dưỡng, rèn luyện vì một nền báo chí hiện đại. Qua các bài viết hết sức ngắn gọn và cô đọng, tác giả tỏ rõ thái độ chính trị thẳng thắn, rõ ràng, không khoan nhượng đối với những quan điểm, thái độ sai trái, cách nhìn thiếu tính xây dựng, phê phán những bài viết thiếu thiện chí, xuyên tạc, bôi nhọ đất nước và con người Việt Nam, ảnh hưởng xấu đến hình ảnh quốc gia và chế độ ta, thể hiện qua một số bài viết: Tự do báo chí kiểu bỏ tù; Đánh thuê; Món cháo rìu; Hội chứng Ô-ba-ma; Cháy nhà ra mặt chuột v.v...
Cái tứ, cái cớ để tác giả Chuông làng báo viết nên các bài viết rất sinh động và phong phú. Có khi chỉ là một sự kiện, vấn đề nóng trong xã hội hoặc những vấn đề về nghiệp vụ báo chí. Với cách diễn đạt đơn giản, dễ hiểu, nhưng lôgic, chặt chẽ. Đặc biệt, tác giả rất chú ý đến từng câu chữ, cách tổ chức bài viết đều theo những tầng nấc, lớp lang, thật mạch lạc và mực thước. Có thể thấy, tác giả rất tinh tường trong quan sát, lựa chọn những chi tiết đắt, hợp lý đủ để gửi gắm vào đó những tình cảm, quan niệm và những trải nghiệm nghề nghiệp sâu sắc của mình. Như Nhà báo Hữu Tọ từng viết: “Cho dù xuất phát cái tứ hay duyên cớ gì thì điểm hội tụ của tất cả các bài viết trong Chuông làng báo đều trở về nghề báo, cụ thể hơn là đều hội ở sự am tường sâu sắc về nghề báo. Ở một khía cạnh nào đó, Chuông làng báo gần như một từ điển về nghề báo. Người đọc có thể tìm thấy trong đó rất nhiều vấn đề của nghiệp vụ báo chí, của nghề làm báo, từ những quan điểm lý luận, những cơ sở chính trị, xã hội của báo chí đến những tình huống, hành vi, phong cách, ngón nghề cụ thể. Và đằng sau đó là sự hiểu biết, am tường rộng và sâu của tác giả về báo chí. Điều này cũng dễ hiểu vì tác giả là một người nghiên cứu, giảng dạy lâu năm, có tiếng về báo chí, cũng là người đi nhiều, biết nhiều và từng trải thực tế nghề làm báo từ nhiệm vụ phóng viên cho đến cương vị lãnh đạo cao nhất của một tòa soạn”.
Đọc Chuông làng báo, chúng ta không thể không ấn tượng về ngôn ngữ của tác giả. Trong các bài viết, tác giả sử dụng những thành ngữ, tục ngữ thật đắt, đúng chỗ và giàu sức thể hiện. Đặc biệt, nhiều bài viết được kết thúc bằng vài câu thơ hài hước, hóm hỉnh, nhưng đậm chất nhân văn, giàu tính giáo dục, song lại rất nghiêm túc, quyết liệt, thậm chí nêu bật bài học sâu sắc về đạo lý, phương pháp làm nghề báo, về cách hành xử trong xã hội. Chất châm biếm và vần điệu của thơ dường như làm cho bài thơ trở nên nhẹ nhàng, người đọc tiếp nhận cũng dễ dàng và lắng đọng hơn, ví dụ như:
Thanh thiên bạch nhật – giữa ban ngày,
Đưa tin kiểu ấy có mà gay!
(“Phi công ngủ hay nhà báo ngủ”)
Chuông làng báo đã chính thức ra mắt độc giả. Đúng như tên gọi của nó, Chuông làng báo thực sự là một từ điển về nghề báo cho tất cả ai quan tâm đến lĩnh vực này. Qua những bài viết của mình, tác giả muốn gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho các nhà báo - người ghi lại lịch sử với tấm lòng chân thành và đầy trách nhiệm. Những tiếng chuông đó thực sự hữu ích cho mỗi chúng ta.
Xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc! XUÂN GIÁP NGỌ
Thành Lợi
Nguồn: Nhà báo và Công luận
Cuộc đời phi thường của Phạm Xuân Ẩn sắp lên phim
Submitted by nlphuong on Wed, 19/02/2014 - 08:31Năm 2014, nguyên bản tiếng Anh ấn phẩm“Điệp viên hoàn hảo X6” bản cập nhật mới nhất (Fully updated perfect spy) viết về “cuộc đời hai mặt phi thường” của Thiếu tướng tình báo Phạm Xuân Ẩn sẽ xuất bản tại Việt Nam.
Cùng với đó, bộ phim truyện nhiều tập cùng tên dựa trên những thông tin và dữ liệu mà Phạm Xuân Ẩn đã kể lại và công bố cho giáo sư sử học người Mỹ Larry Berman cũng đã chính thức được khởi động.
Kinh phí đầu tư cho bộ phim dự kiến khoảng một triệu USD.
Thông tin trên được ông Nguyễn Văn Phước, Giám đốc Công ty Văn hóa sáng tạo Trí Việt-First News, đơn vị được tác giả Larry Berman trao bản quyền xuất bản sách và thực hiện bộ phim cho biết trong cuộc giới thiệu ấn phẩm “Điệp viên hoàn hảo X6” (bản cập nhật mới nhất) tại Hà Nội vào sáng 18/2.
“Một cuộc đời hai mặt phi thường”
Cuộc đời hoạt động tình báo đầy ly kỳ hấp dẫn nhưng cũng vô cùng hiểm nguy của Phạm Xuân Ẩn với bí danh X6 thuộc cụm tình báo H.63 được thể hiện một cách trung thực, sinh động trong cuốn “Điệp viên hoàn hảo X6” được bổ sung cập nhật mới.
Trao đổi với báo chí sáng 18/2, giáo sư Larry Berman bày tỏ, Phạm Xuân Ẩn mãi là một ẩn số mà ta không thể nào hiểu được hết. Ông luôn trăn trở với những câu hỏi như: Làm sao một con người có thể sống một cuộc đời dài đằng đẵng trong tình trạng bí ẩn như chính tên gọi của ông?
![]() |
Tác giả Larry Berman giao lưu với khán giả Hà Nội sáng 18/2 (Ảnh: PV/Vietnam+) |
Làm sao vị tướng tình báo ấy có thể tồn tại được mà không bị bắt hay vấp phải một sai sót nào? Bằng cách nào, Phạm Xuân Ẩn có thể xây dựng được tình bằng hữu dựa trên sự lừa dối và khi sự lừa dối đó phơi bày, vẫn có rất ít người cảm thấy mình bị phản bội?
Tác giả Larry Berman chia sẻ, ở một chừng mực nào đó, thông qua tác phẩm này, ông muốn giúp mọi người đến gần hơn và hiểu hơn phần nào về vị tướng tình báo chiến lược ấy. “Thế nhưng, bên cạnh việc thể hiện vai trò một nhà tình báo tài ba của Phạm Xuân Ẩn, tôi muốn nhấn mạnh hơn ở phương diện nhân cách một con người Phạm Xuân Ẩn,” ông Larry Berman nhấn mạnh.
“Ông Ẩn giúp tôi hiểu về Việt Nam - về lịch sử và nhân dân Việt Nam. Càng gặp ông, tôi càng muốn tìm hiểu thêm về cuộc đời đầy bí ẩn của chính ông. Tôi rất quan tâm tới những trải nghiệm của ông ở Mỹ và ấn tượng mà những trải nghiệm đó in hằn lên con người ông. Tôi cũng bị mê hoặc bởi vai trò của ông trong cuộc chiến và những thách thức mà ông đối mặt sau khi cuộc chiến trôi qua," tác giả bày tỏ.
Tác giả Larry Berman đã giải thích như thế về động cơ thôi thúc ông gặp tướng tình báo Phạm Xuân Ẩn và cho ra đời ấn phẩm này. "Là một người viết sử về cuộc chiến tranh này, tôi muốn sử dụng tiểu sử cuộc đời ông như là một cánh cửa sổ để hiểu những sự phức tạp của cuộc chiến cũng như quá trình hòa giải và bình thường hóa quan hệ, giữa các cá nhân và giữa hai nước."
X6 trong ký ức đồng đội
Có mặt trong buổi giới thiệu cuốn sách tại Hà Nội vào sáng 18/2, những đồng đội của vị tướng tài ba ấy không khỏi xúc động khi nói về ông.
Thiếu tướng Lê Hoài Thanh chia sẻ: “Thiếu tướng Phạm Xuân Ẩn thể hiện tinh thần nhân văn, trí tuệ và bản lĩnh của một nhà tình báo có tầm. Số lượng những điệp viên của quân ta hoạt động tại miền Nam cho đến năm 1975 mà không bị lộ như Thiếu tướng Phạm Xuân Ẩn không nhiều.”
Trong ký ức của vị tướng già ấy, điệp viên Phạm Xuân Ẩn được hình dung là con người hóm hỉnh, hay kể chuyện tiếu lâm nhưng vô cùng sâu sắc và có sức hút đặc biệt với những người xung quanh.
“Ông luôn thể hiện sự nhạy cảm, khôn khéo hiếm gặp. Không nằm trong các cơ quan chỉ huy đầu não của địch mà với vỏ bọc là một phóng viên, ông đã kết nối các mối quan hệ để khai thác tình hình địch, đóng góp nhiều thông tin chiến lược cho cách mạng,” Thiếu tướng Lê Hoài Thanh hồi tưởng.
Theo Thiếu tướng Lê Hoài Thanh, ở thời điểm lịch sử năm 1975, nhờ những thông tin tình báo của ông về việc quân Mỹ sẽ không quay trở lại miền Nam, quân ta đã củng cố quyết tâm giải phóng miền Nam trong năm 1975,” Thiếu tướng Lê Hoài Thanh hồi tưởng.
Nói về Phạm Xuân Ẩn, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân La Văn Cầu không giấu được sự nể phục: “Với tướng Phạm Xuân Ẩn, tôi hoàn toàn tâm phục, khẩu phục! Ở bất cứ phương diện nào, ông cũng là bậc thầy.”
Với hiểu biết sâu rộng và tài năng giao tiếp, ngoại giao khác biệt, độc đáo theo kiểu lãng tử, ngang tàng, “chửi thề như bắp rang,” thường xuất hiện với phong cách thượng lưu, thừa hưởng văn hóa được đào tạo chính quy từ Mỹ, ông đã thâm nhập và là bạn tri kỷ với các tướng lĩnh, trùm an ninh mật vụ cả Mỹ và Sài Gòn, giới báo chí Việt Nam Cộng hòa và Mỹ cũng như các chính khách chóp bu của chính quyền Sài Gòn để khai thác những thông tin tuyệt mật mang tầm chiến lược cho cuộc đối đầu của Bắc Việt Nam với Mỹ và chính quyền Sài Gòn.
Năm 2007, quyển sách “Perfect Spy - The Incredible Double Life of Phạm Xuân Ẩn - Time Magazine Reporter & Vietnamese Communist Agent” (Điệp viên hoàn hảo - Hai cuộc đời khó tin của Phạm Xuân Ẩn, phóng viên tạp chí Reuters, Time và tướng tình báo Cộng sản Việt Nam) của Larry Berman được xuất bản lần đầu tiên tại Mỹ đã gây chấn động dư luận Mỹ, kiều bào Việt Nam ở Mỹ và cả ở Việt Nam. Vì trước khi quyển sách này ra đời, rất ít người biết và hiểu về tướng tình báo Phạm Xuân Ẩn, mặc dù ông là một nhân vật huyền thoại của chiến tranh Việt Nam.
Sáu năm sau, cuốn sách với những thông tin có giá trị lịch sử được ra mắt bạn đọc qua một bản dịch đầy đủ và cập nhật nhiều thông tin chưa từng được công bố do chính Phạm Xuân Ẩn tiết lộ với tác giả Larry Berman.
Với lời hứa chỉ được công bố những thông tin này từng giai đoạn sau khi Phạm Xuân Ẩn mất, Larry Berman đã mất khoảng sáu năm cân nhắc để từng bước công bố thông tin của người đã khuất.
Larry Berman là nhà sử học, giáo sư danh dự tại trường Đại học California và hiện là Trưởng khoa Đào tạo nhân tài ưu tú, trường Đại học Quốc gia Georgia.
“Điệp viên hoàn hảo X6” bản cập nhật mới nhất do Công ty Văn hóa sáng tạo Trí Việt-First News phát hành
An Ngọc
Nguồn: VietnamPlus
Bản quyền truyền hình: Nhập nhèm vì mối lợi lớn
Submitted by nlphuong on Tue, 18/02/2014 - 22:25Gần đây, một loạt vụ tranh chấp về bản quyền liên quan đến các chương trình truyền hình đã dấy lên không ít lo ngại về việc nhập nhèm trong việc sử dụng tác phẩm. Dù có những vụ việc chưa giải quyết rõ trắng đen nhưng điều đáng nói là cách ứng xử, thái độ của những bên liên quan khi xảy ra tranh chấp khiến công chúng không khỏi suy nghĩ.
Từ tranh chấp không hồi kết
![]() |
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa |
Trước Tết Nguyên đán Giáp Ngọ, Công ty TNHH Hãng phim Hoàng Thảo mà đại diện là tác giả Hoàng Thảo đã chính thức lên tiếng về việc VTV vi phạm bản quyền chương trình "Lotte VK Super star - Ngôi sao Việt" khi chương trình vừa hoàn tất 3 vòng sơ tuyển tại Hà Nội, TP Hồ Chí Minh và Đà Nẵng. Theo đó, chương trình "Ngôi sao Việt" thuộc quyền sở hữu của tác giả Hoàng Thảo và ông này đưa bằng chứng rằng, năm 2011 đã được Cục Bản quyền tác giả cấp Giấy chứng nhận quyền sở hữu tác phẩm "Ngôi sao Việt Nam". Do đó, chương trình "Ngôi sao Việt" mà Đài THVN giới thiệu là mua bản quyền nước ngoài giống đến 60 - 70% tác phẩm của ông, kể cả tên gọi.
Trước lời cáo buộc nói trên, phía Đài THVN cũng đã có công văn gửi Công ty TNHH Hoàng Thảo đưa ra bằng chứng của riêng mình về quyền sở hữu chương trình. Theo văn bản của nhà đài, chương trình "Ngôi sao Việt" đã được VTV mua bản quyền hợp pháp từ các đối tác nước ngoài. Các đối tác này đã được Cục Bản quyền tác giả (Bộ VH,TT&DL) cấp văn bằng bảo hộ quyền tác giả cho kịch bản chương trình cũng như tên chương trình "Ngôi sao Việt". Văn bản của VTV cũng cho biết, khi nhận được đơn khiếu nại của ông Hoàng Thảo, tại Đài THVN, đại diện đài đã làm việc với ông Hoàng Thảo. Tuy nhiên, ông Hoàng Thảo đã không cung cấp được các tài liệu, chứng cứ để chứng minh rằng chương trình "Ngôi sao Việt" có kịch bản giống tương tự kịch bản "Ngôi sao Việt Nam" mà chủ yếu đưa ra lời cáo buộc dựa trên tên gọi của hai chương trình. Sự việc càng trở nên khó phân định khi cả hai phía là Đài THVN và Công ty TNHH Hãng phim Hoàng Thảo đều khăng khăng mình đúng và sẵn sàng khởi kiện bên còn lại.
Hiện nay, tranh chấp về bản quyền của chương trình này vẫn chưa rõ trắng - đen vì cả hai bên đều không chịu công bố kịch bản của chương trình. Có lẽ chính mối lợi quá lớn từ chương trình được dự đoán sẽ ăn khách trên truyền hình này chính là nguồn cơn của những lời cáo buộc gay gắt và những lời dọa kiện thời gian vừa qua. Theo nhận định của không ít người trong cuộc, với một vụ việc tranh chấp lớn liên quan đến VTV và những đối tác Hàn Quốc, Công ty TNHH Hoàng Thảo sẽ nhận được khá nhiều lợi ích, ít nhất là cái tên Hoàng Thảo cũng được PR một cách hiệu quả mà chẳng cần phải tốn kém tung ra nhiều "chiêu trò".
Đến những vi phạm rõ trắng - đen
Vẫn là những việc liên quan đến bản quyền chương trình truyền hình, gần đây nhất là việc Công ty Đầu tư và phát triển an ninh công nghệ cao (CNC), đơn vị được Đài THVN ủy quyền trong vấn đề bảo hộ bản quyền chương trình "Gặp nhau cuối năm - Táo quân 2014" trên internet, đã lên tiếng về việc một số đơn vị kinh doanh mạng tự ý phát tán trái phép clips chương trình này trên internet, trong đó đáng kể là có những tên tuổi lớn như Youtube. Theo đại diện CNC, trước đó đơn vị này đã gửi văn bản tới hơn 100 đơn vị kinh doanh mạng thông báo về vấn đề bản quyền của chương trình, nhưng có lẽ vì những lợi ích lớn từ việc khai thác chương trình "Táo quân 2014" vẫn rất "hot" nên nhiều đơn vị đã cố tình phớt lờ các vấn đề bản quyền. Sau phản ứng gay gắt của CNC, phần lớn các đơn vị được CNC "điểm mặt chỉ tên" đã gỡ bỏ chương trình "Táo quân 2014" khỏi hệ thống dữ liệu nhưng phía CNC vẫn cho biết sẽ đòi bồi thường một số đơn vị vì đã gây những thiệt hại không nhỏ cho lợi ích của họ.
Vấn đề bản quyền từ lâu đã rất phức tạp và khó quản lý, bởi chúng ta vẫn thiếu cơ sở pháp lý, chế tài xử phạt nhẹ và hơn hết là ý thức của người Việt trong vấn đề tôn trọng bản quyền chưa cao. Đã có rất nhiều vụ việc liên quan đến vấn đề tranh chấp bản quyền diễn ra nhưng không phải lần tranh chấp nào cũng được giải quyết thấu đáo. Theo ông Nguyễn Ngọc Long, một chuyên gia truyền thông trên internet, đôi khi có những tranh chấp không đi đến đâu, nhưng đơn vị bị vi phạm vẫn phải lên tiếng đòi bồi thường, không phải vì tham vọng đòi được số tiền lớn mà vì muốn khẳng định quyền sở hữu của mình mà thôi.
Nguồn: hanoimoi.com.vn
Ảnh người nhập cư đạt giải ảnh báo chí thế giới
Submitted by nlphuong on Mon, 17/02/2014 - 22:30Giải Ảnh Báo chí Thế giới được công bố tuần qua với giải nhất dành cho tác giả người Mỹ với bức ảnh người nhập cư châu Phi, vượt qua 100.000 tác phẩm đến từ khắp thế giới.
Giải thưởng Ảnh Báo chí thế giới lần thứ 57 được công bố hôm 14/2. Giải Bức ảnh của năm được trao cho tác giả người Mỹ John Stanmeyer. Bức ảnh chụp những người di cư dừng chân ở quốc gia Đông Phi Djibouti giơ điện thoại di động lên không trung, cố gắng bắt tín hiệu giá rẻ từ nước láng giềng Somalia để liên lạc với người thân. Djibouti là điểm dừng chân của nhiều người di cư từ các nước Somalia, Ethiopia và Eritrea để tìm kiếm cuộc đời mới tại châu Âu và Trung Đông. Bức ảnh của Stanmeyer chiến thắng gần 100.000 tác phẩm ảnh báo chí của các nhà báo đến từ 132 quốc gia trên thế giới.
![]() |
Giải Ảnh Báo chí Thế giới (World Press Photo) được coi là giải thưởng ảnh báo chí danh giá nhất hiện nay.
Bức ảnh chụp các thiếu niên bị bệnh bạch tạng tại trường học đặc biệt ở Tây Bengal, do Brent Stirton, nhiếp ảnh gia người Nam Phi chụp. Bức ảnh đạt giải nhất trong thể loại Ảnh chân dung có sắp đặt.
![]() |
Julius Schrank, nhiếp ảnh gia người Đức, giành giải Bức ảnh thường ngày đẹp nhất. Ảnh chụp các binh lính của Quân đội Độc lập Kachin của Myanmar hát tại đám tang của người chỉ huy.
![]() |
Tyler Hicks, phóng viên của New York Times, Mỹ, giành giải nhì hạng mục Phóng sự ảnh Thời sự. Bộ ảnh của ông bao gồm bức ảnh người phụ nữ che chở cho các con khi các tay súng xông vào tấn công trung tâm thương mại Westgate đông đúc ở trung tâm thủ đô Nairobi, Kenya. Sau đó người phụ nữ và các con của cô thoát ra ngoài an toàn.
![]() |
Giải nhất cho thể loại Ảnh chân dung được trao cho phóng viên ảnh của AP Markus Schreiber. Bức ảnh chụp người phụ nữ phản ứng thất vọng khi không thể vào viếng cố tổng thống Nam Phi Nelson Mandela trong ngày cuối thi hài ông được quàn tại thủ đô Pretoria.
![]() |
Denis Dailleux, phóng viên ảnh người Pháp, giành giải nhì hạng mục Phóng sự chân dung có sắp đặt. Trong một bức ảnh, Ali, vận động viên thể hình người Ai Cập, ngồi cạnh người mẹ tại Cairo.
![]() |
Phóng viên ảnh Steve Winter của National Geographic đạt giải nhất hạng mục Ảnh Thiên nhiên với chùm ảnh bao gồm bức ảnh con sư tử đi trong công viên Griffith ở Los Angeles, Mỹ.
![]() |
Goran Tomasevic, phóng viên ảnh của Reuters, giành giải nhất hạng mục Phóng sự ảnh Thời sự với chùm ảnh tại điểm nóng Syria. Trong ảnh, binh sĩ phe nổi dậy Syria che mình trước những làn đạn và mảnh đạn pháo sau khi bị đoàn xe tăng tấn công ở khu vực Ain Tarma, Damascus.
![]() |
William Daniels, phóng viên người Pháp, theo dõi tình hình khủng hoảng tại Cộng hòa Trung Phi. Bức ảnh ông chụp đám đông tập trung trên đường phố ở Bangui nằm trong chùm ảnh đạt giải nhất thể loại Phóng sự Tin tức.
![]() |
Quinn Rooney, người Australia, giành giải ba trong hạng mục Phóng sự ảnh Thể thao, trong đó có bức ảnh vận động viên Daniel Arnamnart tại giải Vô địch Bơi ở Adelaide, Australia.
![]() |
Bức ảnh chụp những người sống sót sau siêu bão Haiyan trong một lễ diễu hành mang ý nghĩa tâm linh ở Tolosa, Philippines, giúp phóng viên ảnh người Pháp Phillipe Lopez của AFP đạt giải nhất hạng mục Ảnh khoảnh khắc thời sự.
![]() |
Hình ảnh về nơi trú tạm của người tị nạn Syria tại Sofia, thủ đô Bulgari, do phóng viên ảnh người Italy Alessandro Penso chụp, giành giải nhất hạng mục Ảnh Tin tức.
![]() |
Vũ Hà (Ảnh: World Press Photo)
Nguồn: VNExpress
Sách của nhà báo: "Nhà báo - Luật sư và 67 chuyện nhỏ nhưng không nhỏ"
Submitted by nlphuong on Mon, 17/02/2014 - 08:45Nhà báo Luật sư (NB-LS) Ngô Tất Hữu, đầu năm 2014, cho ra mắt bạn đọc tập sách “Nhà báo-Luật sư và 67 chuyện nhỏ nhưng không nhỏ”(NXB Lao động - Xã hội, quý I-2014). Đây là cuốn sách thứ hai(cuốn thứ nhất xuất bản năm 2012) tập hợp các bài báo của ông viết đăng trên báo Bảo vệ Pháp luật.
![]() |
Nội dung cuốn sách gồm 2 phần: Phần 1 - “Nhà báo - Luật sư”, với 7 bài, ghi lại những kỷ niệm nghề nghiệp khi ông là phóng viên TTXVN và làm báo gần đây. Từ đó rút ra những bài học nghiệp vụ cho nghề ký giả. Trong bài “Phải xác định rõ chủ đề”, kể lại một lần đi theo đồng chí Trường Chinh, Chủ tịch Quốc hội, năm 1978, viết bài,làm tin.Tác giả đưa bản thảo tin vừa viết lên Văn phòng Quốc hội để đồng chí Trường Chinh cho ý kiến. Khi gặp nhà báo, Chủ tịch Quốc hội đặt câu hỏi cũng là lời nhắc nhở ông về nghiệp vụ làm báo: - Là người cầm bút đồng chí có biết cái khó nhất của người viết là gì không? Cái khó nhất của người viết là xác định chủ đề bài viết. Viết cho ai đọc? Viết để làm gì? Người viết tuyệt đối không được hời hợt, tùy tiện viết theo cảm tính, không có mục đích chủ đề rõ ràng” (tr.13).
Phần II, phần chính của cuốn sách, gồm 67 tiểu phẩm, khai thác sử dụng vũ khí sắc bén của báo chí, với đề tài là những câu chuyện đời thường gắn bó với đời sống thường ngày của mỗi người dân. Tác giả đưa những “đường dao giải phẫu” của người thầy thuốc, mổ xẻ, phân tích, phê phán những cái sai, cái xấu, cái bất cập của cơ quan quản lý địa phương, bộ, ngành về KT-XH với cái nhìn của nhà báo đồng thời là luật sư, nên lập luận logic, có cơ sở pháp lý vững chắc, rất thuyết phục bạn đọc. Ở đây, thấy rõ lợi thế của sự hiểu biết pháp luật của người làm báo. Theo Tổng Biên tập báo Bảo vệ Pháp luật, các bài báo đó của NB-LS Ngô Tất Hữu, đã góp phần làm cho báo Bảo vệ Pháp luật ngày càng khởi sắc, đi vào cuộc sống gần gũi với bạn đọc, là tài liệu trao đổi bồi dưỡng nghiệp vụ báo chí cho phóng viên trẻ.
Tiếc là cuốn sách có đôi sai sót nhỏ (nhầm lẫn nơi có chùa Keo (Vũ Thư,Thái Bình) là quê hương đồng chí Trường Chinh(tr.16); một chỗ khác lại viết “đồng chí (Trường Chinh) giở đến đoạn về thăm quê hương Bà Điểm, Hóc Môn” (tr.14). Lại nữa: Ngoài bìa 1 cuốn sách, đã đề tác giả là “Ngô Tất Hữu”, các bài ”đã đăng báo Bảo vệ Pháp luật”, thì dưới mỗi bài báo đưa vào sách, hà tất nhắc lại ”Ngô Tất Hữu”, mà chỉ cần ghi số báo, thời gian đăng, để bạn đọc tra cứu khi cần.
Minh Nguyên
Nguồn: Tạp chí Người làm báo
Bài báo “đặt nhầm chỗ” trên số báo Tết
Submitted by nlphuong on Sun, 16/02/2014 - 10:35Chuyện tưởng như quá quá ư bình thường đó lại không hẳn vậy, mà ngược lại, khiến người đọc khó chịu khi bắt gặp những bài báo Tết khô khan, không thể đọc nổi, những bài báo “đặt nhầm chỗ” trên ấn phẩm xuân Giáp Ngọ 2014 mới rồi.
![]() |
Độc giả tại Hội Báo xuân Giáp Ngọ 2014. Ảnh: Internet |
Xin dẫn hai bài báo của hai tờ báo Tết của hai ngành, và cũng xin không nêu tên hai tờ báo đó. Người viết không ngại gì mà chỉ muốn tạo không khí nhẹ nhàng khi viết những dòng này vào dịp đầu xuân Giáp Ngọ.
Bài thứ nhất có cái tít “Vụ kế hoạch tài chính (xin không nêu tên ngành): Nhiều biện pháp thiết thực để thực hiện Nghị quyết 49”. Bài báo chia ra làm hai phần với hai tít phụ như: “Vật chất của ngành chưa đáp ứng được yêu cầu đổi mới”; “Thiết thực hiện nghị quyết 49 gắn với ngành (xin không nêu tên ngành)”. Toàn bộ bài báo được viết như một báo cáo trình bày trong hội nghị. Bài thứ hai, trong số báo Tết của một ngành khác, với tiêu đề “Vụ Tổ chức cán bộ: Hoàn thành khối lượng lớn công việc được giao”. Cũng giống như bài báo trên, bài này cũng như một báo cáo trong hội nghị: “Bám sát chủ trương kế hoạch được giao”. Tít phụ này lại được chia ra làm mấy tít “con” như: “Về công tác xây dựng thể chế”; “Về công tác tổ chức, biên chế”; “Về công tác cán bộ là nhiệm vụ trong tâm… Phần hai với cái tít “Những giải pháp cho năm 2014”, nói chung chung, vô thưởng vô phạt.
Nói các bài báo trên đây được “đặt nhầm chỗ” vì mấy trang đầu tiên của số báo Xuân này đã được dành cho lãnh đạo ngành biểu dương thành tích của CBCNV ngành rồi, tiếp theo là bài tổng kết công tác năm 2013. Sao phải đăng những bài (báo cáo) của các vụ chức năng này làm gì?!
Bạn đọc thật sự ngạc nhiên khi thấy hai tờ báo này lại cho đăng những bài báo như vậy trong số báo xuân! Nếu lãnh đạo ngành có yêu cầu đăng bài báo này thì tổng biên tập cần có bản lĩnh từ chối vì lợi ích bạn đọc.
Với những bài gọi là báo trên đây, thử hỏi, sẽ có bao nhiêu người người đọc?
Nguyễn Minh Nguyên
Nguồn: Tạp chí Người làm báo
Nhà Trắng bực bội với phóng viên Pháp
Submitted by nlphuong on Sat, 15/02/2014 - 08:05Các quan chức Nhà Trắng cảm thấy không hài lòng khi chứng kiến các nhà báo người Pháp tận dụng chuyến thăm tới Washington của Tổng thống Francois Hollande để chụp hình tự sướng trong Phòng Bầu dục.
![]() |
Phóng viên người Pháp Thomas Wieder khoe hình "tự sướng" tại Nhà Trắng. Ảnh: France24 |
Phóng viên đài truyền hình Canal Plus của Pháp, Laurence Haim, cho biết các quan chức Nhà Trắng đã nhắc nhở họ không nên sử dụng điện thoại di động tự chụp ảnh trong khi hai vị nguyên thủ quốc gia đang có mặt.
Tuy nhiên, phóng viên kỳ cựu Thomas Wieder của tờ Le Monde vẫn phớt lờ cảnh báo. Bức ảnh tự sướng của ông này được đăng tải rộng rãi trên các phương tiện truyền thông Pháp hôm 12-2. Đằng sau Thomas là hai vị Tổng thống Francois Hollande và Barack Obama đang ngồi đàm đạo.
P.Nghĩa (Theo France24)
Nguồn: nld.com.vn
Truyền hình chạy đua tin tức khốc liệt tại Thế vận hội Sochi
Submitted by nlphuong on Thu, 13/02/2014 - 22:05Cuộc tranh giành tin tức nhanh nhất tại Thế vận hội Sochi 2014 giữa hai cao thủ kênh truyền hình NBC và ABC diễn ra khốc liệt mỗi ngày.
Năm nay, ngôi sao sáng chói trên cuộc đua tin tức chính là chương trình Today của kênh NBC. Trong 852 tuần liên tiếp, kênh truyền hình NBC dẫn đầu rating về số lượng người xem vào giờ vàng tin tức buổi sáng. Bên cạnh đó, chương trình Good Morning America của kênh ABC chạy đuổi sát nút và không ngừng tăng tốc trong năm 2013 và đặt mục tiêu cho 2014.
Trong thời gian diễn ra Thế vận hội Mùa đông Sochi 2014, do lệch múi giờ, cả nước Mỹ sẽ ngủ vùi khi các cuộc thi diễn ra và thức dậy với cái remote trên tay để cập nhật ngay tin tức nóng bỏng. Vì vậy các cuộc đua tin tức buổi sáng của các kênh truyền hình càng trở nên khốc liệt.
![]() |
Phóng viên ESPN Jeremy Schaap tác nghiệp tại Olympic Sochi |
Năm 2012, khi chương trình Good Morning America của kênh ABC vừa ra đời chỉ có 700 người theo dõi. Đến năm 2013 tăng trưởng chỉ khoảng 14% nhưng đến tháng 1/2014, với sự quan tâm của khán giả về Thế vận hội Sochi, chương trình đạt được con số 848.000 người xem.
![]() |
Lượng khán giả dõi mắt vào chương trình thời sự buổi sáng của ABC và NBC |
Một trong những lý do vì sao cuộc chiến tin tức buổi sáng luôn trở thành nỗi ám ảnh kinh hoàng của các kênh truyền hình thời sự là lợi nhuận từ quảng cáo. Năm 2012, kênh NBC thu về 644 triệu USD, ABC mang về 349 triệu USD cho chương trình tin tức buổi sáng. Các quảng cáo trong chương trình tin tức buổi sáng luôn mang về doanh số gấp đôi, thập chí gấp ba lần so với chương trình tin tức buổi chiều và buổi tối của cùng một kênh truyền hình.
Trả lời phỏng vấn trên NewYork Times, Deborah Turness - chủ tịch của NBC News, khẳng định: "Việc chạy đua tin tức buổi sáng trong suốt thời gian diễn ra Thế vận hội Sochi sẽ giúp NBC giữ vững phong độ qua mùa hè năm nay"
Theo Pew Research, NewYork Times/Nhà báo và Công luận
Loạn phiên âm tiếng nước ngoài
Submitted by nlphuong on Thu, 13/02/2014 - 08:15Khi dịch từ tiếng nước ngoài sang tiếng Việt thì tên người, địa danh có phiên âm không? Nếu phiên âm thì như thế nào? Không phiên âm thì lấy theo gốc nào? Vấn đề này cho đến nay vẫn chưa thống nhất và thực trạng đã trở nên rất tệ.
Xin minh hoạ thực trạng này bằng bảng tổng hợp dưới đây từ cuốn tiểu thuyết “Jenny Ghechac” của nhà văn Mỹ Theodore Dreiser (tên sách “Jenny Ghechac” và tên nhà văn “Theodore Dreiser” viết như trên bìa sách của Nhà xuất bản Văn học năm 2011, Nguyễn Tâm dịch).
Ngay từ bìa sách đã có thể nhận thấy sự thiếu nhất quán: tên nhà văn “Theodore Dreiser” được giữ nguyên như tên tiếng Anh, nhưng tên tiểu thuyết (cũng là tên nhân vật chính) lại được phiên âm từ “Jennie Gerhardt” thành “Jenny Ghechac”. Chưa nói tới việc phiên âm “Jennie Gerhardt” thành “Jenny Ghechac” đã đúng chưa, việc trên một bìa sách mà tên này viết theo nguyên gốc tiếng Anh, tên kia phiên âm ra tiếng Việt, đã thể hiện một sự cẩu thả rồi.
Có một số tên tiếng Việt trong bảng này có thể suy đoán được gốc tiếng Anh, nhưng cách phiên âm quả thực rất “khó đỡ” như “Lănđơn” (London), Xên Luiz (Saint Louis), Jơjơ (George).
Người dịch sử dụng nhiều chữ cái không phải của tiếng Việt cho các tên được phiên âm: chữ “j” trong “Jenny”, “Jơjơ”, “Jerôn”, “Jec”, “Mitjơly”, chữ “f” trong “Fin”, chữ “z” trong “Luiz”…).
Người dịch cũng không nề hà việc cho các phụ âm “đ”, “x”, “g” đứng cuối từ (“Mađriđ”, “Pâyx”, “Đâyvix”, “Crêg”), điều không bao giờ có trong tiếng Việt.
Một số tên phiên âm của người dịch không thể hiểu nổi: “Gran Poxifix” (“Grand Pacific”), “Kepitơn” (“Capital”).
Tiếng Việt đơn âm tiết (trong một từ chỉ có một nguyên âm đơn hoặc kép), nhưng người dịch lại viết các tên tiếng Việt liền tù tì như trong tiếng Anh đa âm tiết, không dùng dấu nối “-”.
Tuy nhiên, khi không có một quy định chuẩn phiên âm nào cả thì cũng không thể nào nói phiên âm một tên người, địa danh như thế nào là đúng.
Phiên âm hay không phiên âm?
Mọi tên người, địa danh đều để nhận biết qua hai hình thức phổ biến: phát âm (để nghe) và viết (để đọc). Chúng ta phát âm hay viết ra một cái tên đều để cho người khác nhận biết đó là ai hoặc địa danh nào. Lý tưởng nhất là khi cả việc phát âm và viết tên đều dễ dàng để người khác nhận ra. Tuy nhiên, điều này không phải lúc nào cũng dễ dàng.
Trong nhiều ngôn ngữ hệ La-tinh, do sự tồn tại của các từ đồng âm khác cách viết và khác nghĩa, việc nhận biết trong nhiều trường hợp cần dùng đến việc đánh vần (spelling) để người nghe hình dung được cách viết của từ. Đánh vần cũng được áp dụng cho các chữ phức tạp. Về bản chất, đánh vần là “viết bằng miệng”. Như vậy, việc nhận biết một từ (kể cả tên) có khi đòi hỏi người nói phải kết hợp đồng thời hai cách nhận biết là phát âm và viết.
Đối với tên người, địa danh nước ngoài, cái khó đầu tiên là phát âm chúng. Đây là lý do ra đời phương pháp phiên âm. Tuy nhiên, dù sát đến mấy thì các tên được phiên âm sang tiếng nước ngoài cũng chỉ “lơ lớ”, không giống hoàn toàn với phát âm trong tiếng mẹ đẻ.
Điểm bất lợi lớn của phương pháp phiên âm tên người, địa danh gốc La-tinh sang tiếng Việt là, trong khi về mặt phát âm cũng chỉ đạt được mức “lơ lớ”, nó làm mất đi tên gốc ở chữ viết. Việc căn cứ vào tên phiên âm tiếng Việt để tìm tên gốc đối với cả người Việt Nam và người nước ngoài biết tiếng Việt trong nhiều trường hợp rất khó, đặc biệt là khi mỗi người tự phiên âm một kiểu, thậm chí cùng một người, phiên âm cùng một tên, nhưng mỗi lúc mỗi kiểu.
Trong thế giới ngày nay, nhu cầu tìm tên gốc của người và địa danh rất lớn. Khi đọc một bài báo hay tài liệu, thấy ông cựu tổng thống Mỹ Cờ-lin-tơn, người đọc thường có nhu cầu biết tên tiếng Anh của ông Cờ-lin-tơn viết như thế nào để tìm thêm thông tin trên mạng, hay để trao đổi với bạn bè quốc tế về ông.
Với người nổi tiếng như ông Cờ-lin-tơn hay thủ đô Oa-sinh-tơn, việc tìm ra tên gốc Clinton, Washington DC có thể không khó. Nhưng với những tên ít nổi tiếng, việc này không dễ, đặc biệt khi được phiên âm kiểu lạ lùng như “Gran Poxifix”, “Kepitơn” được dẫn chiếu ở trên.
Nếu coi ngôn ngữ là công cụ (để truyền thông), giải pháp phiên âm tên người, địa danh gốc La-tinh ra tiếng Việt rõ ràng không hiệu quả so với việc để nguyên tên gốc của nó, hoặc so với việc dùng tên La-tinh trong một tiếng nước ngoài phổ biến khác (ví dụ tiếng Anh).
Nếu gọi tên một nước là “Ba Lan”, không phải ai cũng dễ dàng biết đó là nước “Polska” bằng tiếng Ba Lan và nước “Poland” bằng tiếng Anh. Nếu ta gọi tên nước đó là “Poland” (như tiếng Anh), việc phát âm không khó hơn là mấy, nhưng lại giải quyết được nhiều vấn đề đối với cả người Việt Nam và người nước ngoài biết tiếng Việt. Kể cả những tên phức tạp như “Shakespeare”, người Việt không biết tiếng Anh vẫn có thể phát âm “lơ lớ”, nếu cần thì đánh vần cho người nghe.
Nếu theo lô-gíc hiệu quả, các tên người, địa danh có gốc không phải La-tinh (như các ngôn ngữ hệ Sla-vơ, hệ Ả-rập…), khi chuyển sang tiếng Việt mà dùng tên La-tinh của một ngôn ngữ phổ biến thì sẽ hiệu quả hơn so với việc phiên âm. Thủ đô “Москва” của nước Nga nếu gọi là “Moscow” như tiếng Anh hiệu quả hơn so với việc phiên âm thành “Mát-xcơ-va”.
![]() |
Ghi chú: Các tên phiên âm chưa tìm được gốc tiếng Anh: Đotjơ, Onđrit, Âubraiơn, Naitơ, Mancơm Jerôn, Letty Jerôn, Jec, Mitjơly, Râuxitơ, Mơfri, Ratx, Jecxơn Đuy Boa, Ođitơriơm, Jimmy Xevorơn, Molaimơ, Bolinhgơ, Uylixtơn Bâykơ, Gout, Uynkơ… |
Có nên dịch nghĩa các tên người, địa danh nước ngoài?
Do ảnh hưởng của chữ Hán – Việt, nhiều tên người và địa danh nước ngoài được chuyển sang tiếng Việt theo nghĩa của tên gọi. Ví dụ, các thành phố Trung Quốc được gọi là “Bắc Kinh” (“kinh thành phía Bắc”), “Thượng Hải” (“[thành phố] trên biển”).
Chúng ta cũng gọi cố Tổng bí thư ĐCS Trung Quốc là “Đặng Tiểu Bình”. Khi chúng ta viết hoặc phát âm tên “Đặng Tiểu Bình”, người Trung Quốc và người các nước khác không thể biết ông ấy là ai, còn người Việt lại không biết là cả người Trung Quốc và người nước ngoài đều gọi ông ấy là “Deng Xiao Ping” (phát âm hơi khác nhau). Khi chúng ta muốn tìm thông tin thêm về ông Đặng Tiểu Bình từ các nguồn nước ngoài, việc đầu tiên là phải biết cụm từ “Deng Xiao Ping” thì “ông Google” mới có thể giúp được.
Chúng ta gọi một nước là “Nam Phi” bằng cách dịch nghĩa tên “South Africa”. Chỉ có người Việt Nam và người nước ngoài biết tiếng Việt biết nó là nước nào, còn người nước ngoài nghe hoặc nhìn vào chữ “Nam Phi” thì không thể biết được. Đồng thời, không phải người Việt Nam nào cũng biết được “Nam Phi” tiếng Việt và “South Africa” tiếng Anh là cùng một nước.
Tên người, tên địa danh là để gọi, không nhất thiết phải có nghĩa. Có nhiều tên người, địa danh không có nghĩa (hoặc đã bị mất nghĩa), vì vậy, việc dịch nghĩa tên là không cần thiết. Nếu chúng ta dịch nghĩa tên nước ngoài, hãy thử hình dung tình hình sẽ thế nào nếu người nước ngoài cũng dịch nghĩa các tên người, địa danh Việt Nam. Chắc chắn sẽ có nhiều chuyên khôi hài!
Cần xem xét ngôn ngữ là công cụ và mọi công cụ đều phải được thường xuyên hoàn thiện để hiệu quả hơn trong tình hình mới. Chắc chắn cách chúng ta nói và viết tiếng Việt hiện nay đã khác cách cha ông, tổ tiên chúng ta nói và viết tiếng Việt trong thế kỷ 19 hoặc hàng trăm năm trước.
Vì vậy, không có gì bất bình thường nếu chúng ta thay đổi cách nói và viết tên người, địa danh nước ngoài trong tiếng Việt trong điều kiện toàn cầu hoá ở mức độ cao như hiện nay. Nhưng sẽ bất bình thường nếu chúng ta không chịu thay đổi hoặc chậm thay đổi ngôn ngữ như một công cụ rất quan trọng của cuộc sống cho phù hợp hơn với thời đại.
Người viết bài này có niềm tin rằng sự hoàn thiện và chặt chẽ của ngôn ngữ có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển kinh tế – xã hội của một đất nước. Khó mà hình dung được một nền công nghiệp phát triển (đòi hỏi sự chuẩn hoá và kỷ luật cao) khi con người sử dụng ngôn ngữ một cách tuỳ tiện, thiếu sự chuẩn hoá tối thiểu như trong vấn đề ngôn ngữ này. Sự tuỳ tiện trong ngôn ngữ có thể gây ra sự tuỳ tiện trong suy nghĩ và trong hành động.
Người viết bài này không phải là nhà ngôn ngữ học, mà chỉ là người sử dụng ngôn ngữ. Vấn đề này đã được các cơ quan, các nhà ngôn ngữ học Việt Nam nhận diện từ lâu rồi. Thiết nghĩ, nếu có đủ sự quan tâm và quyết tâm, nó sẽ không trở thành một vấn đề bị “treo” vĩnh viễn và gây sự hoài nghi về năng lực giải quyết các vấn đề thực tiễn đặt ra của chúng ta.
Tiến sĩ Lương Hoài Nam
Nguồn: Vnexpress
Flappy bird và sự quá đà của báo mạng
Submitted by nlphuong on Tue, 11/02/2014 - 12:35Nhiều người đã không còn giữ được bình tĩnh khi một số tờ báo mạng trong nước đưa bản tin giật gân đại ý nói tác giả game Flappy bird bị bắn chết tại nhà vào chiều 10-2.
Không giữ được bình tĩnh bởi không thể chấp nhập cách thức và nội dung mà các trang điện tử này thông tin. Đầu tiên là một trang điện tử Đ. Trang này đưa tin Nguyễn Hà Đông - tác giả Flappy Bird chết tại nhà riêng với một vết đạn bắn vào đầu. Thông tin này nhanh chóng được một số trang tin sao chép lại như thường lệ họ vẫn làm.
Trang báo điện tử Đ. dẫn nguồn từ một tờ báo lá cải nước ngoài là Huzlers cho rằng "người sáng tạo ra game Flappy Bird gây bão trong thời gian vừa qua là Nguyễn Hà Đông đã được tìm thấy tại nhà riêng với một vết thương do đạn bắn vào đầu gây tử vong.” Thậm chí, họ còn nói: “Cơ quan chức năng xác nhận rằng Nguyễn đã tự tử bằng cách bắn vào đầu mình với một khẩu súng lục ".
Trang điện tử này còn tỏ ra vẻ “cẩn trọng” khi đặt dấu hỏi sau cái tít giật gân. Tuy nhiên, ngay trong bài, trang điện tử này phán: “Ngay lập tức cộng đồng mạng dậy sóng và bị sốc trước thông tin này đồng thời thể hiện sự tiếc nuối cho một tài năng trẻ".
![]() |
Ảnh: Minh họa |
Dĩ nhiên đây một chuyện hoàn toàn bịa đặt. Công an đã xác nhận không hề có sự việc như vậy.
Xâu chuỗi lại toàn bộ các diễn biến liên quan đến trò chơi Flappy Bird, dễ dàng nhận thấy sự bất thường trong những thông tin trên các trang mạng.
Quay lại thời điểm đầu năm 2014, khi mà game Flappy Bird trở nên nổi tiếng, hàng loạt trang mạng đồng loạt tung hô. Thế rồi, ngay sau đó, cũng chính những trang này quay lại mổ xẻ, phê bình.
Trang thì tố Flappy Bird vi phạm bản quyền vì sử dụng hình ảnh đồ họa từ một số tựa trò chơi khác. Vấn đề bản quyền hình ảnh và âm thanh của Flappy Bird ngay lập tức được đưa ra làm chủ đề bàn tán. Chẳng những thế, có trang còn đưa tin Nintendo sẽ phạt Flappy Bird 6 tỷ USD vì sử dụng hình ảnh những chiếc ống màu xanh.
Trong khi đó, cho đến tận bay giờ, Nintendo vẫn khẳng định rằng họ không có hành động gì liên quan đến Flappy Bird.
Nhiều trang khác thì đi tính thuế thu nhập “giúp” cho Nguyễn Hà Đông. Thậm chí, có trang còn mạnh miệng tuyên bố với doanh thu khủng khoảng 50.000 USD/ngày từ quảng cáo của game, Tổng cục thuế đang rốt ráo vào cuộc để kiểm soát nguồn thu nhập, tránh thất thu thuế. Thực ra, đến bây giờ, không đại diện nào của Tổng cục thuế thừa nhận đưa ra tuyên bố đó.
Chẳng những thế, hàng loạt trang mạng còn không tiếc lời chê bai từ hình thức cho đến cách chơi… dù thực tế đã chứng minh sự cuốn hút đến mức gây nghiện của Flappy Bird.
Con số lên đến hàng triệu bài viết về game Flappy Bird trên các trang điện tử là một con số kinh khủng, khiến không ít người ngạc nhiên nhưng đáng ngạc nhiên hơn nữa là cho đến nay, Nguyễn Hà Đông chưa hề xuất hiện trả lời câu hỏi nào của báo chí trong nước.
Vậy mà các trang điện tử này vẫn không ngừng tấn công Nguyễn Hà Đông và trò chơi Flappy Bird. Và rồi phản ứng của anh là việc mà mọi người đã thấy. Rạng sáng 10-2, anh thực hiện lời tuyên bố của mình, gỡ bỏ trò chơi Fapply Bird khỏi kho ứng dụng di động của hai hệ điều hành iOS và Android.
Một số chuyên gia cho rằng cùng với nhiều thành viên trên các diễn đàn, nhiều trang mạng đã góp phần tạo áp lực cho tác giả, khiến không ít người có đam mê sáng tạo cảm thấy sợ hãi.
Tệ hơn nữa là việc đưa những thông tin bịa đặt liên quan đến tính mạng của người khác chỉ vì người đó đang nằm trong dòng chủ lưu thời sự để câu view.
Cách đưa tin như thế này đã được dư luận nói nhiều. Nhưng chỉ nói thôi thì đâu cũng lại vào đấy. Không kiểm soát, xử phạt một cách nghiêm túc, rồi đây, những Kiều nữ Hải Dương, Nguyễn Hải Đông tự sát… một ngày nào đó lại xuất hiện với một cái tên khác, một động từ khác mà thôi…
Nguồn: Tuổi trẻ Online