
Chuyện dọc đường
Hằng số Istanbul
Submitted by nlphuong on Fri, 24/02/2012 - 09:45(ICTPress) - Lịch sử, kiến trúc và mua sắm thoải mái đã níu kéo khách du lịch đến tới thành phố năng động này trong nhiều thế kỷ.
Riêng cái tên của đất nước này đã tạo nên một thước phim trong tâm trí. Thổ Nhĩ Kỳ (Turkey) có nghĩa là kiến trúc lộng lẫy, các nhà thờ Hồi giáo lâu đời hàng thế kỷ, món ăn mặn dọn vào cuối bữa, cà phê dịu dàng, và làn nước trong xanh của Bosporus - đường thủy đẹp như tấm bưu thiếp ảnh chia tách châu Âu khỏi châu Á ở nơi rất trung tâm của Istanbul.
![]() |
Đường thủy Bosporus chia tách hai phần châu Âu và châu Á của Thổ Nhĩ Kỳ, mang đến một khung cảnh lộng lẫy lúc bình minh và hoàng hôn |
Tới thành phố này, một chuyến đi hoàng hôn trên biển sẽ là một kết thúc hoàn hảo. Nếu thời gian của bạn ngắn ngủi, bạn có thể tham gia vào nhóm đông người trên một nhà hàng nổi và làm quen với hàng trăm bạn bè mới, cả khách du lịch và người thường xuyên đi lại.
Để có cái nhìn cận cảnh và tự khám phá, bạn hãy đi bằng một con thuyền bé. Bắt đầu từ việc lang thang các chợ cá nổi - một cảm giác tuyệt vời theo bất cứ cách nào - và đi men theo các bến tàu.
Bạn có thể mặc cả với nhóm lái tàu, đặc biệt nếu bạn đi với nhóm bạn sẽ có khoảng 4 hoặc nhiều ghế hơn trên những chiếc thuyền moto thuê. Nếu may mắn, bạn sẽ tìm ra ai đó giống như “Thuyền trưởng Kadir”, một thanh niên trẻ năng động chuyện gẫu nhiều thông tin về những gì chúng ta đang thấy trên cả hai lục địa, trong khi ở dưới bếp bạn có thể tụ tập uống trà ngọt và đặc.
Ở đây có rất nhiều thuyền là thuộc sở hữu doanh nghiệp gia đình và bạn có thể thực hiện một ngày đáng nhớ về Bosporus mãi mãi.
Quang cảnh 360o của thành phố này, và và lịch sử lâu đời của Thổ Nhĩ Kỳ như là cây cầu giữa hai nền văn hóa đã để lại ấn tượng. Không có thành phố nào có thể là thủ đô của ba đế chế (Roman phía Đông, Byzantine và Ottoman).
8000 năm lịch sử đã làm nên vẻ đẹp mạnh mẽ của Istanbul và sự kính trọng của du khách đối với thành phố này. Thành phố này tự hào về về đường chân trời mờ ảo xa xa giúp bạn có thể nhìn thấy những kỳ quan từ rất xa, trong đó có nhà thờ Hồi giáo Blue và Hagia Sofia, nhà thờ lớn nhất ở Christendom từ thời Roman (sau đó là nhà thờ Hồi giáo Aya Sofia, hiện nay là một bảo tàng).
Ngoài tìm hiểu văn hóa và lịch sử, bạn có thể mua sắm tại chợ Lớn (Grand Bazaar), “chợ lớn nhất trên thế giới” với hơn 4000 người buôn bán.
Quận Sultanahmet phụ cận là trái tim của thủ đô cổ kính này, nơi đây bạn có thể tìm thấy một khu vực chợ người Ai Cập với trọn bộ gia vị sẽ lấn át tất cả các cảm giác của bạn, những người buôn bán trên phố không thể đợi chờ lâu để phục vụ bạn một cốc nước lựu tươi ngon, và bạn sẽ gặp rất nhiều người chào mời mua thảm.
![]() |
Cánh đồng rộng lớn đỏ rực và kích cỡ của chiếc thảm là 3.6x4.2 feet (1,1m 1,x3m), được xuất sang châu Âu nơi những quý tộc và những thương gia giàu có sử dụng làm thảm trải bàn vào đầu thế kỷ 15 |
Bạn sẽ được nghe một câu như thế này khi đi qua: “Bác tôi là siêu nghệ nhân làm thảm và là người duy nhất buộc những nút thảm chặt đến như vậy, hiện đang uống trà nếu cô chú thích hãy mời đi theo lối này…”
Hãy thận trọng với những người bán hàng rong này, nhưng không nên gạt bỏ hẳn. Nếu bạn không biết một người dệt thảm Ba tư từ Kleenex, bạn chỉ đi ngắm thôi. Bạn sẽ nhận được câu trả lời sẽ là “Không vấn đề gì”.
Sau đó bạn có thể dành 1 giờ thưởng thức trà táo trong khi “người bác” la hét cậu chào mời khách hoặc mang đến ba (hoặc sáu) tấm thảm, được trải tới chân bạn bằng lời chào mời liến thoắng như súng liên thanh để bạn xem. Bạn sẽ được nhấm nháp trà từ từ và được nghe tại sao bạn nên mua thảm được dệt kép (hoặc đơn), tại sao thảm Thổ Nhĩ Kỳ tốt hơn nhiều so với tưởng tượng, việc dệt thảm không theo quy luật nào là thảm dệt bằng tay chức không hề máy móc tẹo nào và nhiều nữa.
Hãy nhắc bạn bè của bạn là bạn chỉ đi ngắm nhưng thích thú việc học hỏi. Thảm sẽ được buộc rất chặt, treo lên và được chạm vào ngọn lửa của chiếc bật lửa để cho thấy là những chiếc thảm này của thật và rất bền. Những người bán hàng cuối cùng cũng sẽ cố gắng bán cho bạn bằng bất cứ cách nào, tất nhiên với một thái độ lịch sự không bị lay chuyển bạn có thể không bị bạn bè lung lay.
![]() |
Những người bán hoa quả bên đường đang xay những quả lựu tươi thành nước hoa quả (ảnh: Mike Peters) |
Thực phẩm? Món doner kebabi có ở mọi nơi là món nướng, tươi, nhiều nước được những người bán hàng đường phố từng trải bán khắp phố phường ở Istanbul. Món bánh ngọt thì thôi rồi - không chỉ là bánh baklava đã được đóng dấu được chuẩn bị kèm với nhiều quả hạch và mật ong mà còn có bánh Sigara boregi, dondurma (kem), revany (một kiểu bánh ngọt được làm với bột hòn) halva, Sutlak (một kiểu bánh gạo của người Thổ Nhĩ Kỳ) và nhiều thứ khác nữa. Bạn hãy tìm một quán cà phê và thưởng thức cùng với loại bánh ngọt mà bạn yêu thích.
Những người hâm một thể thao có thể bị hấp dẫn (hay choáng váng) bởi môn đấu vật Thổ Nhĩ Kỳ - hãy đến gần Edirne vào đầu tháng 6 này bạn thích sức dầu và tham gia vào cuộc thi quốc gia đầy tính truyền thống này.
Một thú giải trí phổ thông hơn là tắm kiểu Thổ Nhĩ Kỳ. Những người gác cổng khách sạn hay những cuốn sách hướng dẫn có thể giúp bạn tránh những nơi xơ xác. Trải nghiệm tắm này được gọi là hamam, là tắm truyền thống, bắt đầu bằng thư giãn trong “phòng ấm”, được làm nóng bằng một luồng khí nóng, khô liên tục làm cho người tắm toát mồ hôi tự do. Tiếp theo là sang một phòng nóng hơn trước khi tiếp tục tự tắm với nước lạnh. Sauk hi toàn thân sạch và được massage, người tắm sẽ thư giãn trong “phòng mát”. Thậm chí bạn chưa từng thư giãn kiểu này trước đó, thì bạn sẽ nhanh chóng được thư giãn thanh khiết.
Bảo Ngọc
Theo Sina
Vẻ đẹp lãng mạn của những thị trấn nước Pháp
Submitted by nlphuong on Tue, 21/02/2012 - 07:28(ICTPress) - Cách xa khỏi sự huy hoàng và phù hoa của Paris, có ít nhất 101 thị trấn nhỏ đặc biệt và nổi tiếng thu hút đông khách du lịch.
Những thị trấn này nổi bật bởi những lâu đài, pháo đài, những khách sạn nhỏ nửa là gỗ như những bức tranh vẽ quá lãng mạn và những đặc sản địa phương quá ngon. Mời bạn viếng thăm một số trong những thị trấn lãng mạn và màu sắc nước Pháp.
![]() |
Sault |
![]() |
Simiane-la-Rotonde |
![]() |
Arles |
![]() |
Toulouse |
![]() |
Annecy |
![]() |
Evian |
HY
Theo Sina
Giao lưu với một nhà văn thế hệ mới của Nhật Bản
Submitted by nlphuong on Fri, 17/02/2012 - 13:36(ICTPress) - Trung tâm Giao lưu Văn hóa Nhật Bản tại Việt Nam (Japan Foundation), phối hợp cùng Nhà xuất bản Trẻ, được tổ chức buổi trò chuyện văn học với Masatsugu Ono, một trong những nhà văn thế hệ mới của Nhật Bản đã từng đoạt nhiều giải thưởng, về tập truyện “Tiếng hát người cá”, hiện đã được dịch ra tiếng Việt và được Nhà xuất bản Trẻ xuất bản tháng 2/2012.
![]() |
Nhà văn Masatsugu Ono, sinh năm 1970, tốt nghiệp Đại học Nghệ thuật và Khoa học, Đại học Tokyo, Tiến sĩ Văn học tại Đại học Paris VIII, là nhà văn, phiên dịch, biên dịch tiếng Pháp và văn học Pháp tại Đại học Meiji Gakuin. Anh Masatsugu Ono đã rất năng động trong lĩnh vực văn chương, từ việc viết tiểu thuyết, dịch các tác phẩm văn học nước ngoài cho đến phê bình văn học và thuyết trình trước công chúng.
Tháng 3/2011, anh đã có những buổi hội thảo đầu tiên của mình về Văn học Nhật Bản đương đại tại Hà Nội, Huế và TP.HCM. Anh cũng đã thích thú đối thoại và trò chuyện với các nhà văn, nhà phê bình văn họcViệt Nam cũng như những học giả và sinh viên quan tâm.
![]() |
Nhà văn Masatsugu Ono |
Ono đã nói về đề tài viết của mình: “Murakami viết về toàn cầu hóa nên ai cũng cảm nhận được, nhất là giới trẻ. Nhưng ở Nhật Bản vẫn sót lại những địa phương tiền-hiện-đại-hóa và chỉ toàn người già sống ở đó. Trong một xã hội già hóa này, tôi thích, hay có thể nói, tôi thấy thoải mái khi viết những câu chuyện về người già và địa phương, và cách tôi mang tiếng cười vào tác phẩm của mình”.
![]() |
Bìa cuốn truyện “Tiếng hát người cá” |
Tinh thần và các thử nghiệm văn học của Ono đã được thể hiện trong “Tiếng hát người cá” và “Trôi trên Vịnh” - tiểu thuyết ngắn được trao Giải Mishima Yukio (tác phẩm này cũng dịch trong tập “Tiếng hát người cá”).
Nhà văn Ono cũng mang đến bạn đọc tham dự câu chuyện về văn chương và sự lựa chọn cách viết của anh, cũng như trao đổi với các diễn giả Việt Nam và bạn đọc. Tại Hà Nội, diễn giả là nhà văn, dịch giả Nguyễn Quí Đức và tại TP.HCM là nhà báo Lê Hồng Lâm. Độc giả hâm mộ có thể mua cuốn sách “Tiếng hát người cá” với giá ưu đãi giảm 30% và sẽ có thể nhận chữ ký của tác giả sau buổi nói chuyện.
Dưới đây là một số tác phẩm và truyện dịch của nhà văn:
Tác phẩm: Ngôi mộ vùi trong nước (giải thưởng Cây bút mới của báo Asahi 2001); Trôi trên Vịnh (giải thưởng Mishima Yukio 2002); Ven rừng - 2006; Chiếc xe buýt mini - 2008 (đề cử giải thưởng Akutagawa 2008); Mênh mông hơn cả đêm đen - 2010
Truyện dịch: V.S. Naipaul, “Miguel Street”, (dịch với Shizen Ozawa) ; Édouard Glissant, “Introduction à une poétique du divers”, Paul Nizan, “Aden, Arabie”, Marie NDiaye, “Rosie Carpe”.
Các buổi nói chuyện của anh Masatsugu Ono sẽ được tổ chức vào 9 giờ sáng thứ Tư, 22/2/2012 tại Hội quán Sáng tạoTrung Nguyên (36 Điện Biên Phủ, Ba Đình, HàNội) và 9 giờ sáng thứ Năm, 23/2/2012 tại Trường Đại học Hoa Sen (93 Cao Thắng, Quận 3, TP HCM). Vào cửa tự do.
BN
Thưởng thức sống chậm ở phố Tây, Viêng Chăn
Submitted by nlphuong on Thu, 16/02/2012 - 01:22(ICTPress) - Lần đầu tôi đi phượt Viêng Chăn (Vientiane), Lào và như mọi chuyến đi, lên đường lại làm tôi phấn chấn. Vất vả cả một chặng đường dài ô tô và mưa rét từ Hà Nội đến biên giới Lào qua cửa khẩu Cầu Treo, Hà Tĩnh, chúng tôi đến Viêng Chăn vào buổi chiều nắng vàng.
Bạn tôi đã lần thứ hai đi Viêng Chăn nên kinh nghiệm hơn. Đến bến xe, chúng tôi nhanh chóng thuê một xe túc túc chạy về khu phố đông khách du lịch sát sông Mê Kông. Nếu không thuê được 1 xe nhỏ riêng bạn hãy cũng đi với những người dân địa phương bởi bạn sẽ có ngay 1 chuyến tour thành phố biết thêm nhiều ngõ ngách mà vừa nhanh, vừa rẻ. Đến phố Fa Ngum, nơi tập trung nhiều khách du lịch, sau khi vào vài khách sạn hỏi giá phòng, chúng tôi đã chọn ở Youth Inn 1, ngay đầu phố Francois Ngin. Thời gian lưu trú tại con phố này đã cho tôi thấy một cuộc sống chậm thú vị. Tôi không rõ đã có ai đặt tên cho con phố này và các con phố lân cận là khu phố Tây ở Viêng Chăn chưa.
Con phố này cũng như khu phố Tây ở Phạm Ngũ Lão - Đề Thám, Quận 1, TP. Hồ Chí Minh hay khu phố Tây ở Nha Trang có rất đông khách du lịch lưu trú, đi lại và có nhiều dịch vụ đáp ứng. Nhưng khác với khu phố Tây ở TP. Hồ Chí Minh hay ở Nha Trang, hoạt động và các dịch vụ nơi đây chậm và rất từ từ.
![]() |
Một người nước ngoài ngồi vẽ ngay ở ngã tư. Con phố trong ngày đi làm nhưng cũng rất ít phương tiện đi lại. |
Khu phố này có rất nhiều nhà nghỉ, khách sạn, nhà hàng… nhưng mọi khu nhà đều nho nhỏ, cũ cũ một chút, thi thoảng có 1 - 2 cái khách sạn, nhà hàng bóng bẩy chút nhưng cũng rất ít tầng và không gian yên tĩnh. Yên tĩnh bởi lượng xe ô tô đi lại rất ít và cũng chẳng có mấy ai bấm tiếng còi nào. Khách du lịch đi lại khá nhiều nhưng ai cũng thanh thản, vui tươi cũng chẳng nói chuyện với nhau ồn ào kể cả những khách trông rất “ngầu”. Nhiều cửa hàng có biển hiệu bán hàng hóa nhưng cửa đóng hờ, thậm chí đóng cửa. Khách vào tự đẩy cửa và tự gọi chủ nhà. 10 giờ tối các cửa hàng và nhà hàng đã đóng cửa không phục vụ.
Chỗ chúng tôi ở gồm 3 không gian là cửa hàng Internet, nhà nghỉ và nhà hàng. Cả 3 nơi lúc nào cũng có người vào ra nhưng mọi hoạt động chẳng hề ồn ào. Cửa hàng Internet thông báo 9 giờ mở cửa nhưng 9h15 mới thấy chủ cửa hàng là một thanh niên trẻ lững thững đến. Nhà hàng Sabaidee (Xin chào!) mở sớm hơn và bận rộn cả ngày vì lượng khách vào đông nhưng rồi cũng vẫn …“từ từ phục vụ”. Có lần tôi chứng kiến một ông khách trung tuổi, gương mặt cũng khá dữ dội và xăm hình đợi 15 phút mới có đồ ăn, mặc dù ông đã cho nhân viên biết trước là phải ăn vội để còn đi có việc. Sau 2 lần chúng tôi đã quen với cách thức đợi trung bình 10 - 15 phút để có được thức mình muốn. Tuy nhiên, nhà hàng này vẫn luôn đông bởi một không gian ấm cúng, bởi những chi tiết trang trí tinh tế, hợp lý tạo cảm giác ấm nóng và muốn ăn uống. Hơn nữa, ở đây bạn có thể gọi rất nhiều thức uống và ăn tươi, ngon, hợp khẩu vị mà giá cả rất phải chăng. Và điểm quan trọng là khách có thể ngồi lê thê và thoải mái kể cả khi chỉ yêu cầu 1 cốc nước nhỏ. Ngoài kia, qua tấm cửa kính những khách du lịch cứ thả bộ vòng vòng hết con phố, quay sang phố khác rồi lại quay trở lại không vội vã. Ngồi trong quán, bạn có thể thả hồn theo những giai điệu của một ban nhạc châu Âu như Modern Talking từ những năm 80 thế kỷ trước. Trong không gian ở khu phố này mặc dù là bản nhạc sôi động nhưng tôi vẫn thấy chậm và xa xăm. Tôi đã chứng kiến nhiều khách du lịch Âu, Mỹ, một doanh nhân, một gia đình đông đúc người Hàn Quốc, dường như trút bỏ hoàn toàn những ồn ào, vội vã ở đất nước họ để lắng đọng tại không gian này.
![]() |
Một góc Sabaidee |
Bạn tôi cho biết cách đây 5 năm bạn đã gặp chủ nhà nghỉ này là một Việt kiều và hiện nay là cả cửa hàng Sabaidee nhưng tuyệt nhiên trong những ngày ở đây chúng tôi không thấy bóng dáng chị chủ. Các nhân viên tự quản lý, tự chủ làm việc và bảo ban nhau. Sau đó chúng tôi biết chị đã mở thêm 1 nhà nghỉ và cửa hàng ăn cuối con phố này cũng đông khách. Cũng vài lần lượn qua địa điểm mới nhưng chúng tôi cũng không thấy bóng dáng chị. Có lẽ những nhân viên của chị có cả người Việt và người Lào mà tôi tiếp xúc khá thân thiện, chăm chỉ, chu đáo đã khiến chị ở một tầm quản lý khác.
Giữa con phố này tôi ấn tượng với một nhà hàng vỉa hè chỉ mở vào chập tối. Thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn ở đây gồm cá tươi ngậm xả được nướng thơm lừng, gạo dẻo nóng và bia Lào (Beerlao), chúng tôi hiểu tại sao nhà hàng ngoài trời, trên móng một ngôi nhà cũ này lại đông khách đến vậy. Cá được ngậm xả, được ướp thêm muối đã được giã và rang, sau đó được nướng vừa chín tới, vỏ cá thì ròn mà thịt thì ngọt và thơm. Vị cá tươi cùng với hương xả thơm quyện vào và chút đầm đậm của muối rất hợp với cơm gạo dẻo cùng không gian chầm chậm xung quanh làm cho chúng tôi ngấm hơn cái giá trị cuộc sống chậm. Các bàn bên cạnh cũng nhẹ nhàng thưởng thức món ăn nướng rất hấp dẫn khác cùng gạo dính, bia Lào.
![]() |
Món ngon đường phố là đây |
Buổi tối du khách đổ về con phố trước mặt sông Mê Kông mùa này cạn nước để dạo chợ đêm Viêng Chăn (Vienttiane Night Bazzar). Không ồn ào, tấp nập như Chợ Đêm, Chợ Sinh viên ở Hà Nội… chợ đêm Viêng Chăn có được một không gian rộng rãi và các gian hàng đều có chung một khung vải màu đỏ. Bạn có thể mua được nhiều món quà nhỏ xinh và ý nghĩa như một con linh vật nhỏ theo tuổi, một bức tranh phong cách nghệ thuật Lào, một số quà tặng hình con voi, hình That Luong, những biểu tượng của đất nước Lào...
Xứ Lào là xứ chùa. Chỉ quanh khu vực phố Tây này bạn sẽ thấy rất nhiều ngôi chùa như Watchan, Mixai, Watmixayaram, Ong Teu… và đặc biệt bạn hãy viếng thăm That Luang và đến Patuxay chụp tấm hình. Nếu bạn đi đầu giờ sáng một mình, bạn sẽ không thể tìm được một ai để có thể nhờ chụp hộ một tấm ảnh kỷ niệm.
![]() |
That Luong |
![]() |
và Patuxay lúc sáng sớm |
Bạn tôi cho biết, chính cái giá trị chầm chậm, chân chất, tình cảm của người dân Lào đã làm bạn tôi muốn trở lại Lào lần nữa. Giá trị cuộc sống là gì - đó phải chăng là những khoảnh khắc chậm như thời gian ở Viêng Chăn, Lào.
Lúc tôi viết xong bài này, một anh bạn đồng nghiệp có hỏi tôi về giá sinh hoạt, giao tiếp... ở Viêng Chăn, tôi chia sẻ ngay rằng giá cả cực kỳ hợp lý. Khi biết giá phòng ngủ, thức ăn, thức uống chỉ còn việc gật đầu mà không cần đến một phút "lăn tăn". Đi lại bằng xe túc túc, phương tiện phổ biến ở Viêng Chăn, thì bạn hãy mặc cả đôi chút. Đây cũng là cái thú khi bạn đi đâu đó. |
Linh@
Nước Mỹ - từ Đông sang Tây (kỳ 8)
Submitted by nqmhien on Mon, 13/02/2012 - 20:38Kỳ 8: California và Little Saigon
California, còn được gọi tắt là Cali, là tiểu bang đông dân nhất của Hoa kỳ với dân số lên tới 36 triệu người trên diện tích 410 ngàn km2, diện tích lớn thứ 3 trong các tiểu bang ở Hoa kỳ. California nằm ven bờ biển phía Tây nước Mỹ và có tới hàng trăm khu đô thị. Hai khu vực đô thị lớn nhất California là Los Angeles và vùng vịnh San Francisco chiếm tới 68% dân cư của bang, hai thành phố lớn khác là San Diego và San Jose. Californiacũng là bang có nhiều người gốc Việt sinh sống nhất.
Có khoảng 3 triệu người gốc Việt sinh sống tại Hoa kỳ, và là cộng đồng dân tộc gốc Á lớn thứ tư tại Mỹ, sau cộng đồng người Mỹ gốc Hoa, người Mỹ gốc Ấn Độ và người Mỹ gốc Philipin. Tại bang California, người Việt tập trung sinh sống làm ăn buôn bán khá đông tại quận Cam (Orange). Đối với nhiều người gốc Việt đang sinh sống trên đất Mỹ, Little Saigon tại quận Cam, California được xem như một trung tâm sinh hoạt của cộng đồng người Việt, nhất là vào dịp lễ tết.
Tuy nhiên khi đi từ bờ Đông sang bờ Tây đất nước cờ hoa này, trên đường đi ta có thể nhiều lần bắt gặp hình ảnh quen thuộc mô phỏng chợ Bến Thành hay những biển hiệu “Phở”, “Hủ tiếu’, vài ngôi chùa được viết tên bằng chữ quốc ngữ Việt Nam trước cửa một căn nhà hay trên lầu hai của một tòa chung cư, không có mái cong và chạm trổ rồng phượng, cạnh đó có thể lại là phòng khám nha khoa hay cửa hiệu làm móng, cửa hàng bán quần áo…Những cửa hàng này được sắp đặt mang dáng vẻ Việt Nam. Đối với phần lớn người Mỹ, Little Saigon là tên gọi chung cho các khu thương mại của người Việt cũng như China Town là tên gọi chung cho các khu phố người Hoa trên lãnh thổ của Hợp chủng quốc.
![]() |
Cửa hiệu của người Việt ở Hoa Kỳ |
Chúng tôi đến tham quan một khu thương mại Little Saigon của người Việt ở California. Ấn tượng đầu tiên ngay khi bước chân vào là nhìn thấy tượng võ thần tài Quan Công mặt đỏ râu dài, bức tượng rất lớn, đó là khu vực thờ cúng, tâm linh. Sàn gạch men sạch bong, một tấm thảm lớn được trải thay cho chiếc chiếu dành cho người quỳ lễ. Hòm công đức được đặt ngay kế bên. Trên một chiếc bàn đặt phía trước tượng Quan Công còn có cả một cái ống đựng những chiếc thẻ tre ghi số để người đến lễ có thể gieo quẻ. Thế thì quẻ sẽ viết tiếng Anh, tiếng Việt hay tiếng Hoa và ai sẽ là người đọc quẻ, giảng quẻ? Khá tò mò, chúng tôi cũng xin gieo quẻ để lấy số và được chỉ dẫn để tìm tờ giấy ghi quẻ của mình ngay trong chiếc tủ mái cong cạnh đó. A, nó được viết bằng tiếng Việt và là những câu thơ khá trúc trắc khó hiểu. Có tiếng rì rầm phía sau, thì ra một bác cao tuổi người Việt, khoảng U70, đang giảng quẻ cho một anh U50, cũng người Việt. Các cửa hàng quanh đó, tầng trên, tầng dưới đều là người Việt bán hàng, có người khoe mới sang cách đây hai tháng trước. Hàng hóa được bán ở Little Saigon tương tự như hàng hóa bán ở chợ Bến Thành hay chợ An Đông. Mặt hàng quần áo có màu sắc, kiểu dáng và kích cỡ có lẽ chủ yếu để bán cho người Việt. Không nhiều người Mỹ gốc Âu hay gốc Phi ra vào mua sắm ở đây.
Đi dạo một lúc mỏi chân, tôi nhìn thấy hai chiếc ghế matxa chân và một người phụ nữ khoảng hơn sáu chục tuổi đon đả mời “Chỉ 2 đô la thôi”. Tôi ngồi xuống và đưa hai tờ 1 USD cho người phụ nữ lớn tuổi đó. Nhưng bà không cất vào ví mà cẩn thận nhét từng tờ 1 USD vào cái khe ở tay ghế, bấm nút và máy matxa chân bắt đầu chạy. Bà giải thích rằng ghế đó tự động nhận tiền bà chỉ hướng dẫn giúp bởi hàng ngày ngồi nhà buồn quá, bà bắt xe bus đi hai giờ đồng hồ đến đây để được nói chuyện với đồng hương rồi đến chiều lại đi xe bus hai giờ đồng hồ trở về nhà. Bà sang đây ở với con gái đã sáu năm, hàng ngày con và cháu đi làm, bà không biết tiếng Mỹ và cũng không thể ghé sang hàng xóm chơi như ở Việt Nam. Bà đi lại khá nhanh nhẹn với đôi giày thể thao nhưng lại vận áo quần kiểu bà ba nam bộ. Chút rầu rĩ trong giọng nói khi bà kể về một làng quê miệt vườn Châu Đốc, bà nhớ những đứa con, đứa cháu nghèo vẫn đang sống ở đó cùng những hàng xóm láng giềng tắt lửa tối đèn chia nhau miếng trầu lá thuốc, nơi “khổ vật chất nhưng sướng tinh thần” còn sống trên đất Mỹ đối với bà là nơi “sướng vật chất khổ tinh thần”. Một bà lớn tuổi khác cũng đi giày thể thao và ăn vận theo lối cũ kỹ đi qua rồi dừng lại, sau khi gạ tôi xem bói với giá “chỉ 5 USD thôi” nhưng gặp cái lắc đầu quầy quậy của tôi thì bà mới đến quay sang nói chuyện với bà ngồi cạnh ghế matxa. Họ đều chung nỗi niềm xa xứ, không có tiền nên dẫu nhớ quê hương cũng chẳng thể trở về, sống trên đất Mỹ mà không hiểu được tiếng Mỹ…Little Saigon quả là một may mắn cho các bà và những ai cùng cảnh.
Đã hết mỏi chân, tôi tiếp tục dạo bước trong Little Saigon. Phòng vé máy bay ở tầng hai, toàn nhân viên trẻ, họ làm việc nhanh nhẹn, tự tin và chu đáo với khách hàng. Hầu hết sinh ra, lớn lên và được học hành trên đất Mỹ, họ không có nỗi niềm của người xa xứ và việc về Việt nam (hay là đến Việt Nam) chỉ là hơn chục giờ ngồi trên máy bay mà những người họ hàng hay bạn bè thì có thể trò chuyện hàng ngày trên internet. Với những người hay di chuyển, Little Saigon hay California chỉ là điểm dừng chân trong hành trình.
Lời kết:
Ký sự “Nước Mỹ - từ Đông sang Tây” đăng trên ICTpress cũng xin được dừng ở đây bởi Little Saigon, Las Vegas, San Francisco, California, Washington DC hay NewYork… chỉ là những điểm dừng chân tham quan trong hành trình du lịch nước Mỹ và du lịch nước Mỹ cũng chỉ là một trong vô số những chuyến đi thú vị. Sẽ gặp lại các bạn với những bài viết về các chuyến du hành đến các địa danh hấp dẫn khác. Chúc các bạn may mắn trong hành trình của mình. Cảm ơn và hẹn gặp lại.
Anna Nguyễn
![]() |
Những con tàu chờ rời bến ở San Francisco bang California |
Quần áo cũ lối sống mới
Submitted by nlphuong on Mon, 13/02/2012 - 20:36Cô bạn gái của tôi, trong chuyến đi Nhật công tác đã ghé cửa hàng quần áo “second hand” và chọn được chiếc đầm rất xinh. Không ai biết đó là đồ sang tay cho đến khi cô vui vẻ bật mí với chồng về giá rất hời của món đồ mua được, chủ yếu là “khoe” mình mua sắm nhưng vẫn rất tiết kiệm. Phản ứng của chồng cô là bắt cô… vứt ngay chiếc áo đó, vì “không ai lại đi mua đồ cũ về mặc bao giờ”. Tôi nhớ lại một câu chuyện tương tự, lúc còn ở Việt Nam, chị giúp việc nhà tôi thường lấy áo quần cũ làm vải vụn, chị dặn tôi không được đem quần áo của mình cho người khác.
Vì vậy, khi cô bạn cùng lớp rủ tôi cuối tuần đi dạo mấy cửa hàng đồ “second hand”, tôi từ chối. Mặc dù quần thừa, áo cũ không phải là khái niệm mới với tôi, tôi đã ê hề với chúng từ những ngày học tiểu học. Lớn thêm một chút, tủ áo quần của tôi toàn đồ “sida”. Nhưng ở cái xứ Mỹ đầy ắp các outlet, chương trình giảm giá quanh năm suốt tháng, một chiếc áo thun, nếu mua đúng mùa giảm giá, chỉ mất vài đôla, không có lý do gì để mua đồ cũ.
![]() |
Hàng hoá được sắp xếp theo từng chủng loại rất tiện lợi cho người mua. |
Nhưng tôi… thay đổi khi được biết chiếc túi “vintage” tuyệt đẹp của Maureen, người quản lý thư viện là hàng second hand. Tôi đã không ngần ngại hỏi bà mua chiếc túi xách ở đâu, vì tôi đã đi rất nhiều các outlet, store, trung tâm thương mại, kể cả một vài yard sales cửa hàng đồ cổ lớn vùng Boston để “săn” đồ vintage mà luôn phải về tay không. Bà vui vẻ chỉ tôi một tiệm đồ cũ ở Davis Square “một trong những nơi có thể tìm được đồ phong cách Vintage ở Boston, con gái ạ”. “Và, bạn có tin không, chiếc váy D&G tôi mặc bữa tối tuần trước cũng là đồ second hand đó. Nhớ là đừng la lớn cho mọi người biết”. Cô bạn tôi phá lên cười vui vẻ “và nó chỉ có 120 đô thôi”.
Thế là chuyến “đột kích” những cửa hàng đồ cũ của chúng tôi được lên kế hoạch. Nhìn vào tờ giấy note ghi địa chỉ nơi đến, tôi, một lần nữa không khỏi ngạc nhiên, không lẽ mua bán đồ second hand lời nhiều lắm hay sao mà hầu hết những cửa hàng này đều tọa lạc tại những con phố du lịch, mua sắm sầm uất và giàu có nhất Boston như Beacon Hill, Havard Square, Newbury (tương đương với khu Đồng Khởi, Nguyễn Huệ ở Sài Gòn), nơi mà giá thuê mặt bằng không bao giờ rẻ?
![]() |
Mặt tiền cửa hiệu Second time around. |
![]() |
Tầng hầm của cửa hiệu Second time around khiến phụ nữ nào cũng phải ghé mắt nhìn qua. |
Second time around ở Beacon Hill, một trong những khu phố cổ mà tôi thường gọi là “khu nhà giàu” ở trung tâm Boston được bài trí khá đẹp mắt và đặc biệt… thơm tho. Đầu mùa hè nên cửa hàng rực rỡ sắc màu từ loạt quần áo mới, mũ, nón rộng vành dùng để đi biển. “Chúng tôi có hàng mới hầu như mỗi ngày. Còn mùi thơm, là một trong những tiêu chí quan trọng của cửa hàng, vì chúng tạo cho khách hàng cảm giác dễ chịu và… mới”. Cô bán hàng vui vẻ giải thích. Thật vậy, cách thiết kế cửa hàng và trưng bày hàng hoá không hề cho tôi cái cảm giác… nghèo nàn khi đi mua đồ cũ, đặc biệt là khu để đồ “hi-end” gồm toàn các thương hiệu nổi tiếng như D&G, Miumiu, Chloe, Stella Mcncarney. Lần shopping này, cô bạn tôi mua được một đôi giày Prada màu đen mũi hơi vuông rất cổ điển, đi êm chân, giá còn 90 USD. Đôi giày, thật ra nhìn không vintage lắm, mà hình như cũng chẳng phải mốt của một hai năm gần đây, nhưng 90 USD cho một đôi giày Prada là giá không tưởng, cô bạn tôi hồ hởi. Tôi thích một chiếc quần hiệu Marc Jacobs còn mới tinh, nhưng là “new arrival” nên giá tới 120 USD. Thấy tôi lưỡng lự, bạn tôi nói, thôi chờ sale đi. Khoảng một tháng sau là bắt đầu sale rồi đó. Nhìn lên tường, tôi thấy bảng hướng dẫn xem mác giảm giá. Màu xanh là 10%, màu vàng là 20%... và năm màu là 60%. Bạn tôi giải thích: “Thường thì hàng để càng lâu, càng khó bán thì giá càng rẻ, vì cửa hàng hoạt động trên nguyên tắc hàng ký gửi”. Nhưng họ tìm đâu ra nguồn hàng, và làm sao huấn luyện nhân viên mua hàng cũng như quản lý dòng tiền mặt cho hình thức kinh doanh quá mới như vậy, tôi tò mò, theo đúng nghĩa của một sinh viên học quản trị kinh doanh.
Tôi đem điều ấy hỏi cô bán hàng nếu tôi muốn bán lại quần áo cũ của mình thì sao, và tôi được chỉ dẫn rất tận tình. Phải đảm bảo quần áo còn gần như mới, hợp thời trang, không bị rách, lỗi, giặt ủi sạch, hẹn trước và đem đến cửa hàng. Cửa hàng sẽ thoả thuận giá, ghi giấy xác nhận đồng thời cung cấp cho người bán mã số để theo dõi online trên trang web xem hàng của mình bán được chưa. Khi hàng có người mua, chủ shop sẽ lấy một số tiền nhất định (thường khoảng 50% trở lên) theo thỏa thuận và chuyển khoản cho bạn số tiền còn lại. Như vậy, xét về cách mua hàng, có ba loại cửa hàng “second hand”. Loại thứ nhất là nguồn hàng có được hoàn toàn do quyên góp, từ thiện, tặng và cho không, mà đại diện là Goodwill, vốn vô cùng quen thuộc với dân Mỹ (tiền thu được sẽ dành cho các dự án phát triển cộng đồng, giúp đỡ người nghèo). Loại thứ hai hoạt động theo hình thức mua hàng đứt đoạn, trả tiền mặt, mà đại diện là One Upon a child, một trong những chuỗi cửa hàng kinh doanh đồ dùng và quần áo cũ của trẻ con theo hình thức nhượng quyền kinh doanh lớn nhất trên toàn nước Mỹ. Loại thứ ba là làm trung gian giữa người bán và người mua và “ăn” phần trăm nhất định, như kiểu Second time around. Tuy nhiên, xét về phân khúc thị trường thì những cửa hàng như Second time around kể trên định vị mình ở một phân khúc cao cấp hơn trong khi những trung tâm lớn như Goodwill lại ở phân khúc khá thấp. Quần áo, đồ dùng ở Goodwill tuy nhiều hơn, đa dạng hơn, nhưng có vẻ… cũ hơn và dĩ nhiên là giá rẻ hơn, không “kích thích” được việc chi mạnh tay khi mua sắm của phụ nữ.
![]() |
Có thể tìm thấy cả những thương hiệu cao cấp như Prada, Chanel tại các cửa hàng bán đồ cũ. |
Một đặc điểm nữa mà tôi nhận ra ở các cửa hàng “quần áo cũ cao cấp” này là “cá tính”. Vì nguồn hàng của cửa hàng phụ thuộc hoàn toàn vào dân cư xung quanh, nên áo quần, dù cùng một hệ thống, ở mỗi cửa hàng lại mang một sắc thái khác nhau. Ví dụ, Second time around ở Havard Square lại có khá nhiều áo quần, túi xách mang phong cách vintage trong khi cũng cửa hàng này, tại Newbury street, con đường mua sắm sầm uất nhất Boston lại rất nhiều đồ hiệu cao cấp. Tôi nhìn thấy cả những chiếc túi Prada và Chanel được trưng bày ở đây. Dù vậy, theo trực giác của tôi thì không nên chọn mua đồ len, lụa, đồ dệt kim từ những cửa hàng như thế này, trừ khi là hàng còn rất mới hay của những nhãn hiệu cao cấp, vì kỹ thuật giặt ủi cao cấp có thể “tút” lại một chiếc áo len không còn sắc nét.
Cả người bán và người mua cùng được lợi, mà người có lợi nhất là… chủ cửa hàng. Đó có lẽ cũng chính là lý do tại sao hàng second hand không bao giờ lỗi thời, mỗi năm, theo ước tính của hiệp hội Các cửa hàng sang nhượng Mỹ (National Association of Resale & Thrift Shops (NARTS) ước tính doanh số của các cửa hàng bán quần áo, vật dụng cũ này luôn tăng khoảng 5%, mà theo tôi, con số đó có thể còn cao hơn trong những năm kinh tế khủng hoảng này, vì có dân tộc nào thực dụng hơn người Mỹ đâu.
Hầu hết các thành phố lớn ở nước Mỹ như Washington D.C, New York, Boston… đều có những cửa hàng kiểu Second time around (phân khúc từ trung bình đến cao cấp, quy mô nhỏ). Các tên tuổi có thể kể ra là Second time around, Buffalo Exchange... Mỗi thương hiệu thường sở hữu khoảng dưới 25 cửa hàng. Những cửa hàng, dù quy mô nhỏ, nhưng hoạt động chuyên nghiệp không thua những trung tâm thương mại lớn bằng cách thường xuyên có những đợt giảm giá lớn vào cuối mùa, cuối tháng hay vào các dịp lễ lớn như Thanksgiving. Phòng thử đồ rất đẹp và thoáng, có phong cách. One Upon a child có khoảng 235 cửa hàng tại vùng Bắc Mỹ. Theo số liệu thống kê cho đến năm 2010 thì mặc dù đây là năm nước Mỹ lao đao vì khủng hoảng kinh tế, nhưng đây lại là năm One Upon a child đạt được doanh thu và số lượng khách hàng cao nhất trong lịch sử 25 năm thành lập và phát triển của mình. |
Bài và ảnh: Thục Quyên
Sài Gòn Tiếp thị
Nước Mỹ - từ Đông sang Tây (kỳ 7)
Submitted by nqmhien on Sat, 11/02/2012 - 21:43Kỳ 7: Las Vegas - “N trong 1”
Nhắc đến Las Vegas ai cũng nghĩ đó là một sòng bài lớn, nhưng thực tế Las Vegas có nhiều hơn thế.
Đến Las Vegas, du khách được chiêm ngưỡng hầu hết những danh lam thắng cảnh nổi tiếng thế giới. Ngay tại trung tâm Las Vegas, tọa lạc một khu phố lịch lãm phong cách Pháp với tháp Eiffel thu nhỏ. Xuyên qua đường phố và các dãy nhà, khi ẩn khi hiện giữa các cửa hiệu và khách sạn, là một dòng sông nhân tạo với những người chèo thuyền mặc trang phục châu Âu thế kỷ 18, mang đến cảm giác lãng mạn gợi nhớ về Venice ở Italia. Mặc dù thời tiết ban trưa ở Las Vegas khá nóng, nhưng khi bước chân vào dãy phố được kiến tạo phỏng theo phong cách cổ châu Âu, du khách lại được cảm nhận không khí dịu mát cùng một bầu trời xanh mây trắng nhân tạo ngay trên đầu, đá lát dưới chân với các cửa hiệu, quán café, khách sạn… liên thông trong một hệ thống. Cạnh những tòa lâu đài tráng lệ và rực rỡ như trong chuyện cổ tích của Andersen lại là đường phố mang dáng dấp Ai cập cổ đại với các cây cột cao vút chạm trổ những chữ tượng hình… Cách đó không xa là tượng nữ thần Tự do nước Mỹ màu xanh đang giơ cao ngọn đuốc. Chụp ảnh lưu niệm với tượng nữ thần tự do ở đây dễ hơn nhiều so với việc chụp với tượng thật ở New York bởi đây tượng ở đây là mô hình thu nhỏ và ở ngay trên đường phố.
![]() |
Tượng nữ thần tự do ở Las Vegas |
Theo giới thiệu, Las Vegas được bắt đầu xây dựng từ đầu thế kỷ 20. Ban đầu thành phố chỉ có một ga xe lửa nhỏ cùng vài toà nhà nằm trên sa mạc. Năm 1946, sòng bài đầu tiên tại Las Vegas đã hoạt động, nhưng đầu những năm 1950, du khách đến Las Vegas không chỉ đánh bạc mà còn xem các cuộc thí nghiệm bom nguyên tử ở sa mạc nằm ngoài thành phố, ngày đó người ta không biết nó nguy hiểm, thậm chí còn nghĩ nó rất thú vị.
Mặc dù được xây dựng ngay trên sa mạc với địa hình và khí hậu không lấy gì làm thuận lợi, nhưng các kiến trúc sư quả thật đã rất thành công khi biến mảnh đất cằn cỗi này thành một thành phố đẹp như thiên đường trong chuyện cổ tích. Mỗi khách sạn lớn ở Las Vegas đều được thiết kế rất đặc biệt và đặc trưng theo phong cách khác nhau. Có khách sạn như một hòn đảo nhiệt đới cùng sắc màu rực rỡ, khách sạn khác được thiết kế và trang trí theo kiến trúc Hy lạp cổ đại với những bức tượng điêu khắc tuyệt đẹp, lại có khách sạn mang dáng vẻ huyền bí Ả rập… Nhưng điểm chung của tất cả các khách sạn này là đều có sòng bạc, máy đánh bạc và đa số được bố trí nằm ở tầng hầm của khách sạn. Các sòng bạc của các khách sạn lớn được xây dựng thành một tổ hợp liên thông với nhau. Khi đứng tại sòng bạc dưới tầng hầm của khách sạn đang ở, chúng tôi hỏi nhân viên ở đó về đường đến sòng bạc lớn nhất ở Las Vegas thì được chỉ dẫn là không cần trở lên cửa chính của khách sạn để ra phố mà cứ đi dưới tầng hầm này theo lối chỉ dẫn thì chỉ khoảng 10 phút đi bộ là sẽ đến nơi, dọc theo lối đi có nhiều sòng bạc khác, nằm dưới các khách sạn khác. Muốn đến tham quan các khách sạn khác thì cũng có thể đi bộ xuyên qua các dãy sòng bạc và các máy đánh bạc rồi tìm thang máy để lên tầng trên của các khách sạn khác.
Wow, thật là tiện và tiết kiệm thời gian cho những ai muốn thử vận may với trò đỏ đen này. Nhưng trẻ em thì không, tuyệt đối không, bởi trong khi đợi làm thủ tục nhận phòng khách sạn, một cháu nhỏ trong đoàn du lịch mỏi chân vừa đến ngồi lên chiếc ghế ở máy đánh bạc thì lập tức một giám sát viên tiến lại yêu cầu cháu rời ngay khỏi chỗ ngồi trong khi các cô chú người lớn thì cứ việc ngồi hay đánh bạc trên máy thoải mái. Các sòng bạc nằm dưới tầng hầm khách sạn và đèn thì sáng suốt ngày đêm, vì vậy nếu không nhìn đồng hồ thì thật khó biết lúc nào là sáng, trưa hay chiều, tối; bởi vậy Las Vegas còn được gọi tên là “Thành phố Ánh sáng”
![]() |
Dòng sông nhân tạo trong nhà ở Las Vegas |
Las Vegas đúng là một thành phố của những sòng bạc, ngoài những cái tên đẹp, nhiều người Mỹ còn gọi Las Vegas là "Lost Wages" (có nghĩa là "mất hết tiền lương"). Theo giới thiệu thì Las Vegas, tên của thành phố, còn được đặt cho một thuật toán: “Thuật toán Las Vegas” (Las Vegas Algorithm). Thật khó hình dung ra thành phố của những sòng bạc và trò giải trí này lại là nơi ra đời của một thuật toán phức tạp khô khan. Nhưng có lẽ có mối liên hệ nào đó giữa thuật toán này với quy luật thắng thua của những trò đỏ đen và có thể nó đã được hiện thực hóa trong những cỗ máy đánh bạc đang vận hành ở thành phố xinh đẹp này./.
Kỳ sau: California và Little Saigon
Anna Nguyễn
Những chấm phá khác biệt cho mùa Valentine 2012
Submitted by nlphuong on Thu, 09/02/2012 - 14:33Nói như nữ hoàng nhạc nhẹ Thanh Lam, thì ngày lễ Valentine không chỉ dành cho các cặp uyên ương mà tình yêu, tình thương còn mở ra nhiều biên giới khác. Có lẽ chính vì vậy mà giải trí mùa lễ Valentine năm nay sẽ có những điều khác biệt…
Nhà hát lớn sẽ biến thành Gallery tranh nhờ “Thương”
Bắt đầu từ trên một chương trình tivi trước Tết, khi Thanh Lam thấy một bà mẹ ôm đưa con bị bệnh ung thư nức nở nói: “Cảm ơn các anh chị đã cứu sống con tôi”, chị đã không cầm lòng được. Chị hiểu mình và con mình còn sung sướng hơn biết bao nhiêu mảnh đời các em nhỏ bị ung thư ngoài kia. Khi tìm hiểu sâu hơn, chị còn biết có những em bé được chữa khỏi bệnh mà sau đó gia đình cạn kiệt không còn tiền để cho em đi học trở lại… Xót lòng trước những cuộc sống như thế, Thanh Lam đã quyết định quy tụ các nghệ sỹ để thực hiện một đêm nhạc có tên là “Thương” vào dầu năm, cũng là đêm nhạc mở đầu cho hoạt động nghệ thuật của chị trong năm 2012. Thanh Lam chọn đúng ngày Lễ tình nhân để làm chương trình bởi chị nghĩ, tình yêu không thể chỉ gói trọn ở tình trai gái mà lớn lao hơn, đó là tình yêu giữa người với người, giữa trái tim và trái tim…
![]() |
Thanh Lam và Tùng Dương kết hợp trong liveshow "Thương" |
Đêm “Thương” sẽ là một đêm nhạc khá đặc biệt từ ý tưởng của Thanh Lam với sự kết hợp của nhạc và họa. Toàn bộ Nhà hát lớn sẽ biến thành gallery thanh. 30 bức tranh của các em nhỏ bị ung thư được vẽ bằng bút sáp được trưng bày toàn bộ không gian sảnh Nhà hát lớn. Những bức tranh này cũng sẽ đề giá bán để những khán giả hảo tâm mua ủng hộ các em nhỏ. Đêm nhạc sẽ đấu giá tranh do 2 họa sỹ nổi tiếng Lê Thiết Cương và Đào Hải Phong tặng. Toàn bộ đêm nhạc “Thương” sẽ là tổng hòa của những tình yêu, Thanh Lam và Tùng Dương sẽ hát các ca khúc về tình yêu nổi tiếng của các nhạc sỹ Đoàn Chuẩn, Từ Linh, Trịnh Công Sơn, Dương Thị,…
Thanh Lam nói, năm nay là năm mà tình hình kinh tế co hẹp, để làm được đêm nhạc gặp rất nhiều khó khăn, nhưng chị và các nghệ sỹ cố gắng nhất có thể để thu được một số tiền nào đó trao trực tiếp tới những mảnh đời bất hạnh. Theo dự kiến của chị, nêu đêm nhạc thành công số tiền thu về sẽ ít nhầ là 500 triệu đồng.
Những món quà “đặc biệt” cho lễ tình nhân
Hiện nay, hầu hết các chương trình giải trí mừng lễ tình nhân đã được quảng bá rộng rãi. Thừa thắng xông lên với sự sôi động của mùa âm nhạc năm 2011, hàng loạt chương trình lớn được tổ chức vào dịp này quy tụ hàng loạt ngôi sao ca nhạc Nam – Bắc như “Cảm ơn tình yêu” ngày 14/12 tại Cung Hữu nghị Việt Xô, đêm nhạc “Ngày chung đôi” với hai cặp uyên ương trong làng nhạc Hà Anh Tuấn - Phương Linh và Thanh Bùi - Văn Mai Hương ở chương trình “Âm nhạc trên tầng cao”, rồi chương trình “Tiếng Xuân” với đông đảo ca sỹ nổi tiếng tại Nhà hát lớn…
Bên cạnh các chương trình ca nhạc thì khán giả trẻ đang kháo nhau về “món quà” rất độc trong dịp này là bộ phim kinh dị Việt Nam “Ngôi nhà trong hẻm” sẽ ra mắt và sau đó là “Bẫy cấp 3”. Sau thành công của “Lời nguyền huyết ngải” thì “Ngôi nhà trong hẻm” mang nhiều hy vọng sẽ thu bộn tiền. Bộ phim có sự tham gia của hai diễn viên chính là Trần Bảo Sơn và Ngô Thanh Vân. Trần Bảo Sơn được đánh giá cao với vai nam chính trong “Giao lộ định mệnh”, Ngô Thanh Vân thì đây là sự trở lại sau 2 năm không tham gia phim ảnh.
Nam Phong
Phụ nữ thủ đô
Đón xem triển lãm sắp đặt mô hình nhựa tại Hà Nội
Submitted by nlphuong on Wed, 08/02/2012 - 15:43(ICTPress) - Nhóm nghệ sĩ paramodel danh tiếng thế giới sẽ giới thiệu triển lãm sắp đặt nghệ thuật “mô hình nhựa của paramodel là paramodel” từ ngày 17/2 tới hết ngày 11/3/2012 tại Hà Nội.
paramodel được hai nghệ sĩ Nhật Bản Hayashi Yasuhiko và Nakano Yusuke sáng lập năm 2001. Tên của nhóm được hợp nhất từ các từ Paradise (thiên đường), Paradox (nghịch lý) và Model (mô hình). Ngoài ra, tên của nhóm trong tiếng Nhật Puramoderu còn có nghĩa là sắp đặt sa bàn với đồ chơi. Qua việc kết hợp tinh xảo đồ chơi bằng nhựa cùng với các vật liệu đời thường khác, hai nghệ sĩ sáng tạo ra các bản thiết kế Thiên đường đồng thời nhấn mạnh các nghịch lý của cuộc sống. Các tác phẩm nghệ thuật hoành tráng của paramodel bao gồm từ các sắp đặt trải rộng kín khắp không gian phòng trưng bày tới các hình điêu khắc nhỏ xinh, cùng với video, tranh vẽ và nhiếp ảnh, cũng như kết hợp với các phương tiện truyền thông khác.
Các tác phẩm nghệ thuật này vui, bình dân và bắt mắt, và luôn gợi cho khán giả cảm giác quay trở về thời thơ ấu của họ. Hai nghệ sĩ sử dụng đồ chơi và các vật dụng đời thường theo những cách mà bất kỳ ai cũng có thể hiểu được dễ dàng mà không cần phải có kiến thức nghệ thuật.
Trong hai tuần lưu trú tại Hà Nội, paramodel sẽ sáng tạo tác phẩm sắp đặt trong không gian của Trung tâm Giao lưu Văn hóa Nhật Bản - Japan Foundation với đồ chơi của Nhật Bản và Việt Nam và các vật dụng khác.
Hai nghệ sĩ cũng sẽ giao lưu cùng nghệ sĩ và khán giả Việt Nam qua một chương trình hội thảo từ 14h00 tới 16h00 ngày thứ Sáu, 17/2/2012 tại Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam, 42 Yết Kiêu, Hà Nội. Các bạn quan tâm có thể đăng ký tham gia miễn phí chương trình hội thảo này tại Trung tâm Giao lưu Văn hóa Nhật Bản tại Việt Nam, 27 Quang Trung, Hoàn Kiếm, Hà Nội, (ĐT: 04-3944-7419).
Dưới đây là hình ảnh một số tác phẩm nghệ thuật của paramodel:
![]() |
Mugen Co. paramodel Pipeline (2010) Bảo tàng nghệ thuật Otani Memorial, Hyogo, Japan Từ triển lãm cá nhân “The World According to paramodel” © paramodel/Photo by paramodel |
![]() |
paramodelic-grafitti (2010) Bảo tàng nghệ thuật Otani Memorial, Hyogo, Japan Từ triển lãm cá nhân “The World According to paramodel” © paramodel/Photo by paramodel |
![]() |
paramodel airline – Mabuchi motor 280 #002 (2010) Bảo tàng nghệ thuật Otani Memorial, Hyogo, Japan Từ triển lãm cá nhân “The World According to paramodel” © paramodel / Photo by paramodel |
![]() |
paramodelic-grafitti (2011) Bảo tàng Nghệ thuật quốc gia, Osaka, Japan Từ triển lãm tập thể “Ways of Worldmaking” © paramodel/Photo by paramodel |
Bảo Ngọc
Nhà của Thủ tướng Anh lần đầu tiên lên tem bưu chính
Submitted by nlphuong on Tue, 07/02/2012 - 09:33(ICTPress) - Số 10 phố Downing là nhà của Thủ tướng Anh đầu tiên Robert Walpole cho đến các thủ tướng sau này kể từ năm 1735. Nơi đây đã trở thành địa điểm nổi tiếng thế giới.
Bưu chính Hoàng gia Anh (Royal Mail) đã phát hành bộ tem gồm 26 con tem thể hiện các địa điểm nổi tiếng của Vương quốc Anh thu hút nhiều khách du lịch trên khắp thế giới, trong đó có ngôi nhà số 10, phố Downing.
Thủ tướng Anh David Cameron đã ký phát hành bộ tem bên ngoài cánh cửa màu đen nổi tiếng số 10 phố Downing. Con tem về phố Downing là một trong bộ tem gồm 26 con tem hạng 1 theo bảng chữ cái từ A – Z thể hiện những phong cảnh nổi tiếng từ 4 nước trong Vương quốc Anh.
![]() |
Đó là nhà của tôi! Thủ tướng Anh David Cameron nâng con tem hạng nhất thể hiện hình ảnh số 10 phố Downing bên ngoài cánh cửa số 10 cùng với bưu tá cung điện Westminster Martyn Hardy. |
Thủ tướng David Cameron cho biết: Vương Quốc Anh có những phong cảnh và di sản đẹp nhất, những nơi mà bạn có thể hoàn toàn tự hào. Tôi rất vui mừng được nhìn thấy một số trong những phong cảnh được yêu thích nhất trên những con tem này và một trong số đó là cánh cửa trước của số 10 phố Downing, tất nhiên, là con tem vô cùng đặc biệt.
Giám đốc điều hành của Bưu chính Hoàng gia Anh Royal Mail, ông Moya Greene cho biết: Bộ tem theo chữ cái A - Z của Vương quốc Anh là để kỷ niệm một số địa điểm được yêu thích nhất ở nước này, trong đó có cánh cửa số 10 phố Downing, lần đầu tiên được thể hiện trên con tem bưu chính.
Phần 1 của bộ tem này bắt đầu từ chữ cái A - L. Số 10 phố Downing trong tiếng Anh bắt đầu bằng chữ cái D. Thùng thư bằng đồng thau trước cánh cửa đen được khắc chữ từ năm 1735 đến nay.
A = Angel of the North (Gateshead, Tyne and Wear)
B = Blackpool Tower (Blackpool, Lancashire)
C = Carrick-a-Rede (Ballintoy, County Antrim)
D = Downing Street (London)
E = Edinburgh Castle (Edinburgh, Scotland)
F = Forth Railway Bridge (Firth of Forth, Scotland)
G = Glastonbury Tor (Glastonbury, Somerset)
H = Harlech Castle (Harlech, Gwynedd)
I = Ironbridge (Ironbridge Gorge, Shropshire)
J = Jodrell Bank (Cheshire)
K = Kursaal (Southend, Essex)
L = Lindisfarne Priory (Berwick Upon Tweet, Northumberland)
![]() |
![]() |
Phần 1 của bộ tem hạng nhất thể hiện nhiều phong cảnh nổi tiếng của Vương quốc Anh trong đó có cánh cửa ngôi nhà số 10 phố Downing của Thủ tướng Anh. |
Những con tem trong phần 2 từ M - Z sẽ được phát hành vào tháng 4/2012.
Bảo Ngọc
Theo Royal Mail, DailyMail, BBC